CHẠM VÀO NỖI NHỚ - Trang 7

Những Mùa Dấu Yêu

T

rong vô vàn tặng phẩm đẹp đẽ của cuộc sống, tình yêu được ví như

cánh cửa mở ra những món quà hi vọng, niềm tin, sức mạnh...

Trong vô vàn gặp gỡ bình thường của đời người, định mệnh đôi khi chỉ

bắt đầu từ khoảnh khắc đôi mắt vô tình lướt qua nhau trên đường phố đông
người.

Trong vô vàn lựa chọn của trái tim, lặng giữ quá khứ trong miền hoài

niệm xót xa hay mỉm cười với tháng ngày đang có, đôi khi cũng chỉ vì một
người. Một người đến đúng lúc và cho ai đó thấy rằng, hạnh phúc luôn đợi
chúng ta đến tìm.

Câu chuyện này được đặt tên bởi định mệnh và những điều nhỏ bé giản

dị ấy...

Những ngày cuối xuân, Paris sôi nổi như một cô gái mới lớn được tự do,

khắp nơi đầy ắp tiếng cười và khách du lịch kéo về thành phố mỗi ngày
một nhiều. Khung cảnh chẳng khác gì bốn năm trước, lãng mạn, ngọt ngào,
hoa lệ nhưng tận trong sâu thẳm lại khiến nỗi lòng những người xa quê như
tôi trở nên xa xăm, mơ hồ. Giữa hàng trăm người đang trầm trồ chiêm
ngưỡng Paris, tôi thấy mình như lạc về một miền nào đó của những giấc
mơ. Ở nơi ấy, tôi được vùi đầu vào lòng mẹ sau mỏi mệt cuộc sống, được
đi dọc con đường nhỏ tím biếc thạch thảo mỗi dịp cuối tuần về quê, được
thấy màu đỏ sao vàng Tổ quốc nhuộm thắm lòng tự hào tung bay khắp mọi
ngả, hay đơn giản chỉ là một lời động viên Gắng lên nhé Nhiên bằng tiếng
Việt. Ngẫm mà buồn. Con người quả là một loài sinh vật lạ kỳ và tham lam,
muốn có tất cả rồi lại phủ nhận tất cả, luôn đặt mình vào một cuộc chơi trốn
tìm và bế tắc ở trong đó.

Cũng bốn năm rồi, cuộc sống trôi qua tựa như một bản nhạc, lúc nhẹ

nhàng, êm đềm, lúc lại dữ dội bao sóng gió. Nhìn lại, giờ tôi cũng chỉ còn
có thể mỉm cười, tuổi trẻ của mình, dẫu ra sao, cũng đã từng cháy hết cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.