CHẠM VÀO NỖI NHỚ - Trang 88

Người Hãy Về Đi

N

gười hãy về đi

Nơi từng là tất cả
Nơi vị cuộc sống, vị mộng tưởng, vị ái tình say đã từng chếnh choáng
Nơi mọi ngõ nhỏ, mọi dư âm đều in bóng người
Người đành lòng ư?
Những tháng năm, những gương mặt, những nơi hò hẹn và tình đã trao…
Người đành nỡ sao?
Ân tình, kỷ niệm, cái ôm siết lòng, nụ hôn, những đêm khóc thầm…
Để nơi này héo úa những tháng ngày
Mòn mỏi…
Người hãy về đi
Tôi sợ bụi đời làm vương đôi mắt người những đắng cay
Mà ngoài kia nào có thiếu gì
Cả những lối giao
Tôi sợ một bước hụt chân nơi những ngã ba, ngã tư
Người lạc mất cuộc đời, lạc mất mình
Và tôi lạc người
Người đã đi quá xa cho tôi nhìn thấy
Thương chốn cũ oằn mình nâng niu từng kỷ niệm - có tôi, có người
Chẳng đành lòng tôi nỡ bỏ những gì còn lại cho mình, những gì còn có

thể

Cho tôi nhìn thấy người trong mỗi câu chuyện xưa
Người hãy về đi…
Nếu chẳng còn gì nơi đây để người về
Tôi xin cuộc đời hãy góp nhặt hết những đa đoan
Đổ về nơi tôi đứng đợi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.