CHẠM VÀO TƯƠNG LAI - Trang 101

Vài người sẽ đợi. Như Josh chẳng hạn, cậu ấy sẽ nghĩ chuyện này cẩn

thận. Cậu ấy cân nhắc này nọ, và gọi cho anh David để được tư vấn. Mình
thì khác, mua ngay thẻ để gọi.

“A lô?” Giọng con trai. “Jordan đó hả?”
“Không, Mike. Chờ chút.”
Có tiếng đặt ống nghe xuống. Tiếng ti vi đầu bên kia và cả tiếng gì như

tiếng máy xay sinh tố. Mike, mình đoán chắc là anh chồng tương lai của
mình gọi lớn Jordan rồi làu bàu: “Sao tao biết được?”

Tiếng máy xay sinh tố ngừng. Có tiếng bước chân đến gần điện thoại, và

rồi giọng một đứa con trai vang lên: “Chuyện gì?”

“Jordan hả?” Mình hỏi. “Ai đấy?”
“Emma đây,” mình cười giả lả. “Tụi mình gặp ở buổi tiệc… gần đây đó,

cậu nhớ không?”

Mình nín thở, hi vọng tháng vừa rồi Jordan có đi tiệc gì đó.
“Nhà Jenny Fulton đó hả?” Cậu ta hỏi. Mình thở phào. “Ừ, nhà Jenny.”
Khi tra thông tin của Jordan trên Facebook, chẳng thấy có gì nhiều. Chỉ

có tên, ảnh và nơi ở. Dẫu vậy, mục đích của mình là giữ cậu ta nghe máy
lâu đủ để tìm ra bằng cách nào, vào lúc nào trong tương lai hai đứa mình
gặp nhau.

“Thế có chuyện gì không?” Cậu ta hỏi.
“Không nhiều,” mình đáp. “Cậu khỏe không?” “Cũng tạm.”
Im lặng.
“Gần đây có đi… câu không?” Mình hỏi.
“Ừm, không,” cậu ta nói. “Tớ chưa bao giờ đi câu.”
Im lặng chết người.
“Thế dạo này cậu làm gì?”
“Đang tìm một công việc mùa hè.” “Hay nhỉ?” Mình nói.
Lại nghe thấy tiếng máy xay sinh tố. “Nghe này, cậu có chuyện gì cần

không?” Cậu ta hỏi. “Vì tớ phải…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.