Kellan rướn người đỡ lấy cây kem chocolate. “Cậu có biết tình yêu và
lòng thù hận có cùng đường vòng thần kinh trong não không?”
“Vậy nên cậu lại yêu cậu ta một lần nữa đấy à?” “Tớ đâu có nói thế. Tớ
chỉ nói một thực tế thôi.” Hai đứa vừa bước trên cát vừa ăn kem.
“Tớ có cảm giác như cậu giấu tớ chuyện gì đấy,” mình bảo.
“Cảm giác gì?” Kellan hỏi.
Mình bước vòng tránh mấy cậu nhóc đang mải mê xây lâu đài cát. Mình
quan sát bọn nó đổ một xô nước lấy từ dưới hồ đầy con hào và mình tự hỏi
liệu tối nay Kevin Storm và mình có còn hai đứa con không.
“Cậu chưa nói cho tớ biết tại sao hôm nay cậu đi khám bác sĩ.”
“Tớ biết,” Kellan nói. “Chỉ là tớ cảm thấy lạ lùng khi nói về chuyện đó.”
“Lí do duy nhất tớ hỏi là vì tớ quan tâm đến cậu.” Kellan liếm chỗ kem
chảy ra. “Thôi được, tớ đi gặp cô bác sĩ tâm lí mà tớ đã gặp sau lần chia tay
với Josh. Tớ đã không gặp cô ấy vài tháng rồi, chỉ để kiểm tra thôi.”
“Ừ, tớ rất mừng vì cậu làm thế,” mình nói. “Cảm ơn vì đã nói cho tớ biết
chuyện đó.”
Hai đứa ngồi lên chiếc khăn tắm và ăn kem trong im lặng. Thắc mắc về
chuyến đi khám bác sĩ đã được giải quyết, vẫn còn một chuyện khác cần
trao đổi. Tâm trí mình bấn lên để tìm cách bịa ra một câu chuyện đáng tin.
“Hôm nay tớ vào văn phòng y tế của trường,” mình nói, “và cậu sẽ
không tin được tớ đã trông thấy gì đâu.”
“Cậu đến phòng y tế làm gì?” Kellan hỏi.
“Tớ bị đứt tay khi chơi nhạc. Không sao. Nhưng có một đứa con gái vào
hỏi xin condom. Cậu có biết trường mình phát condom miễn phí không?”
“Cậu và tớ có tham gia lớp học về sức khỏe mà,” Kellan nói. “Tớ cũng
nghe nói đến chuyện phát condom miễn phí.”
“À, đúng rồi.”
“Thế là đứa nào?” Nó hỏi. “Đứa nào là sao?”
“Cái đứa hỏi xin condom ấy.”
“Chắc học lớp mười hai. Tớ không biết tên.”