CHẠM VÀO TƯƠNG LAI - Trang 200

con trai sinh đôi giống hệt tôi.

“Sinh đôi cũng di truyền đấy,” cô ấy nói. “Mẹ tớ cũng có người chị em

song sinh.”

Tôi không đáp. Tôi có thể nói được gì chứ? Thử đoán xem! Chúng tôi

từng có hai đứa con gái sinh đôi, nhưng rồi lại mất. Tại sao? Bởi vì Emma
không thích chồng của em, và rõ ràng không thể thay đổi một điều gì đó
trong tương lai mà không khiến điều gì khác thay đổi theo. Nhưng giờ
dường như chúng tôi có hai đứa con trai sinh đôi. Hay ít nhất hôm qua
chúng tôi đã có.

“Cậu trầm nhỉ,” Sydney nói.
Cô ấy nói đúng. Tôi nên nói điều gì đó. Nếu tôi muốn quan hệ giữa hai

đứa tiến triển thì tôi không thể ngồi ì ra mà lấn bấn chuyện tương lai. Tôi
cần tập trung vào hiện tại. Dù rằng một ngày nào đó hai đứa sẽ lấy nhau,
nhưng tôi vẫn biết quá ít về cô. Tôi không biết cô thích bộ phim nào hay cô
thích đi chơi ở đâu. Thậm chí tôi cũng không biết chuyện gì khiến cô thấy
buồn cười.

“Mai này cậu có muốn có con không?” Tôi hỏi. Nếu Tyson mà đang ngồi

đằng sau ngay lúc này, thể nào nó cũng đập vào đầu tôi một cái.

Sydney vừa mỉm cười vừa bật đèn xi nhan. “Lần đầu tiên hẹn hò mà hỏi

câu đó thì nghe hơi buồn cười đấy.”

Tôi biết cô ấy đang đùa về chuyện đi mua đồ lặt vặt thế này là hẹn hò,

nhưng trong chừng mực nào nào đó, cô ấy muốn ám chỉ rằng đây là khởi
đầu cho một mối quan hệ tình cảm. Chứ còn gì nữa!

Xe chạy qua mấy khu nhà nữa, hai đứa không nói thêm gì một lúc. Rồi

tôi lên tiếng trước: “Cuối tuần này cậu định làm gì?”

“Tớ chơi tennis với mẹ và hai chị vào thứ Bảy,” cô nói. “Rồi cả nhà tớ,

bố và hai anh rể nữa tới phụ tổ chức buổi dã ngoại ở nhà giam vào Chủ
nhật.”

Nhà giam nằm giữa Lake Forest và Pittsburgh, nhưng tôi chưa bao giờ

tới đó. “Họ tổ chức buổi dã ngoại à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.