CHẠM VÀO TƯƠNG LAI - Trang 216

gối. Nó dìm cái xô trắng xuống múc lên một xô đầy bóng rồi đẩy nó ra bên
ngoài tấm lưới. Tôi mở một túi rác lớn màu đen, chìa ra cho Tyson đổ chỗ
bóng trong xô vào.

“Từ hôm đi với Sydney, chưa có gì tiến triển hả mày?” Tyson hỏi, múc

tiếp một xô bóng đầy nữa. “Có lẽ mai mày rủ nó đi ăn trưa đi. Tao biết thúc
chuyện tiến triển nhanh là như thế nào mà.”

Những người làm khác đang lau bàn, hút bụi và thu những đồng xu chơi

game. Nhạc đang mở lớn hết cỡ nên họ không nghe được hai đứa tôi đang
nói gì, nhưng tôi vẫn không thấy thoải mái khi nói đến chuyện này.

“Vẫn còn sớm,” tôi nói khẽ. “Hai đứa tao đâu đã biết gì về nhau.”
Tyson đổ cái xô đầy bóng vào túi rác trên tay tôi. “Này, nó đã lôi mày ra

khỏi trường. Tao nghĩ nó muốn tìm hiểu mày.”

“Có thể.” Tôi đặt cái túi đầy bóng sang một bên. “Nhưng có lẽ tao chưa

sẵn sàng.”

Tyson mở tấm lưới rộng vừa đủ để ném một quả bóng màu xanh lá vào

trán tôi. “Sẵn sàng đi! Tao và mày đang nói về Sydney Mills đấy. Tao luôn
ước mình là bạn của người đang cặp với nó.”

Tôi mở một túi rác khác. “Sao mày không làm thằng đó luôn đi?”
Tyson nghĩ một chút. “Không. Quá nhiều đứa bàn tán về mày.”
Tôi nhặt quả bóng màu xanh lá dưới sàn lên, thả nó vào túi rác. “Gác

chuyện đó sang một bên đi, có vẻ như mày và Kellan quay lại với nhau rồi
hả?”

Tyson không trả lời.
“Đừng lo,” tôi nói. “Tao sẽ để Kellan tự kể với Emma chuyện đó, nếu nó

chưa sẵn sàng. Nhưng mày coi chừng đấy. Emma định giảng cho mày một
bài về…”

“Không được làm tổn thương Kellan chứ gì, tao biết rồi.” Tyson ngồi

dựa lưng vào chỗ viền đệm của nhà bóng. Số bóng đã lấy ra đủ để hai đầu
gối nó nhô lên như hai hòn đảo ở trước ngực nó. Nó nhìn tôi qua lớp lưới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.