CHẠM VÀO TƯƠNG LAI - Trang 276

Mình với tay tới máy stereo và cho đĩa Kind of Blue vào. Bố từng chơi

Miles Davis cho mình nghe mỗi khi mình không ngủ được.

Bên ngoài, có tiếng xe chạy trên đường. Mình thoáng nghĩ chắc mẹ và

dượng Martin về, nhưng nó lại đỗ xịch trước nhà Josh, đèn pha lấp loáng
vào cửa sổ nhà mình.

Mình không cần nhìn ra ngoài cũng biết đó là xe của Sydney. Có thể

ngay lúc này con bé đang chồm người qua, hôn lên má Josh. Nếu con bé
chồm lên một lần nữa, cậu ấy sẽ quay lại, chạm môi cậu ấy vào môi cô bạn
đó.

Mình không hề muốn khóc, nhưng nước mắt bỗng tuôn rơi.
Mình khóc vì Josh đằng nào cũng sẽ cưới Sydney, hai người sẽ sống

hạnh phúc bên nhau. Và có lẽ mình cũng có một cuộc sống tạm ổn, nhưng
mình sẽ không khi nào gặp được một người như Josh. Josh dễ mến và tử tế,
và cậu ấy hiểu mình hơn ai hết. Cậu ấy biết con người thật của mình, và cậu
ấy quý mình vì chính con người mình. Josh là… Josh. Và giờ thì cậu ấy đã
xa mãi.

Mình vùi mặt vào gối. Tan nát cõi lòng là thế này đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.