CHẠM YÊU - Trang 181

nhựa cỡ lớn được trưng bày trong khoảng tầm mắt của trẻ em, ngay giữa
quầy ngũ cốc.

- Anh không biết trứng Benedict sao?

- Lẽ ra anh phải biết à? - Dexter nhặt khẩu súng nước lên, kéo cò tạo nên
những tiếng cách-cách-cách rồi nép mình trong khu trưng bày bắp đóng
hộp, chỉa súng quanh góc quầy như một tay bắn tỉa chuyên nghiệp.

- Đó là cách làm trứng rất phức tạp và buồn cười, gồm sốt bơ trứng với
bánh xốp kiểu Anh.

- Ặc, - anh nhăn mặt, rồi rùng mình, - anh ghét bánh xốp Anh.

- Gì cơ?

- Bánh xốp Anh, - Dexter trả lại khẩu súng ở quầy hàng và chúng tôi lại tiếp
tục bước đi. - Anh không thể ăn được. Thậm chí anh còn không thể nghĩ
đến nó nữa cơ. Thôi mình đừng nói chuyện về nó nữa.

Chúng tôi dừng lại một lúc ở quầy gia vị. Mẹ tôi muốn tôi mua một thứ gọi
là Nước Mắm Châu Á. Tôi ghé sát vào đống chai lọ, cảm thấy bắt đầu nản
chí, trong khi Dexter bận rộn tung hứng mấy hộp đường ăn kiêng Sweet ‘n
Low. Đi mua sắm cùng anh ấy, tôi đã khám phá ra, giống như dẫn theo một
cậu bé ở tuổi chập chững vậy. Dexter luôn mất tập trung, lấy cái này, chộp
cái kia, và giờ chúng tôi đã có quá nhiều những thứ không cần thiết trên xe
bởi tính bốc đồng đó. Và tôi dự định sẽ bỏ chúng lại khi nào anh ấy không
để ý.

- Có phải anh định nói với em, - tôi nói, đưa tay với lấy chai nước mắm vừa
thấy, - là anh có thể ăn nguyên cả một lọ sốt mayonnaise trong một lần,
nhưng lại thấy món bánh xốp kiểu Anh, thứ căn bản chỉ là bánh mì, là kinh
khủng. Phải vậy chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.