CHẠM YÊU - Trang 8

CHƯƠNG MỘT

Bài hát có tựa đề là “Khúc hát ru”. Cho tới thời điểm này, có lẽ tôi đã nghe
đi nghe lại cả triệu lần - hẳn là khoảng chừng đó.

Tôi được nghe kể lại rằng cha tôi đã viết bài hát này vào ngày tôi chào đời.
Lúc đó, cha đã chia tay với mẹ tôi, và đang rong ruổi trên một con đường
nào đó ở Texas. Khi nghe tin về sự ra đời của tôi, cha đã cầm lấy cây đàn
guitar, rồi bắt đầu viết ngay trong căn phòng tại nhà nghỉ số 6. Bài hát đã ra
đời chỉ trong một giờ đồng hồ, gồm vài hợp âm, hai đoạn và một điệp khúc.
Cha gần như dành cả đời mình để viết nhạc, nhưng cuối cùng đây mới là bài
tạo nên tên tuổi của ông. Cho tới khi mất đi, cha tôi chỉ để lại một dấu ấn
đáng kể như thế. Mà có thể là hai, nếu tính cả tôi.

Ngay lúc này đây - trong tuần đầu tiên của tháng Sáu - ca từ và giai điệu
của bài hát vẫn vang vọng trong đầu tôi, khi tôi đang ngồi trên chiếc ghế

nhựa tại đại lý xe hơi

[1]

. Bên ngoài trời ấm áp, mọi vật đang sinh sôi nảy

nở: Mùa hè đã thật sự ùa về. Thật là lý tưởng cho đám cưới sắp tới của mẹ.
Một đám cưới nữa.

Đây là lần thứ tư mẹ kết hôn, nếu tính thêm cha tôi nữa thì là lần thứ năm.
Tôi thì không cho là thế, nhưng trong mắt mẹ tôi thì bố mẹ tôi đã cưới nhau.
Với bà, yêu một người ta chỉ vừa gặp gỡ vài phút trước đó tại trạm dừng
chân, ngay giữa sa mạc, cũng được tính là một lần kết hôn. Nhưng sau đó,
mẹ thay đổi các ông chồng của mình như cách người ta thay đổi màu tóc,
với cùng mục đích thoát khỏi cảm giác nhàm chán, tẻ nhạt, hoặc đơn giản
chỉ là cảm giác một thay đổi sẽ hứa hẹn cho một sự thay thế hoàn hảo. Hồi
còn nhỏ, khi tôi tò mò hỏi mẹ về cha mình, về việc hai người đã gặp nhau ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.