CHẠM YÊU - Trang 85

- Ở đây nhé. - Tôi đứng lên, đẩy Lissa về lại ghế của mình. - Tớ sẽ quay lại
ngay.

Vừa dợm bước về lại chỗ ngồi với đĩa thức ăn gồm gà, măng tây và cơm
thập cẩm trên tay, tôi nghe tiếng bật micro và vài tiếng thử guitar chói tai.

- Xin chào mọi người. - Một giọng nói cất lên khi tôi chen giữa hai bàn tiệc,
tránh chỗ cho người phục vụ đang thu dọn đĩa dùng rồi. - Chúng tôi là ban
nhạc Sol Giáng, xin chúc chú rể Don và cô dâu Barbara trăm năm hạnh
phúc.

Mọi người vỗ tay tán thành. Tôi đứng sững lại, quay đầu nhìn lên sân khấu.
Don đã đảm bảo mình lo được vụ ban nhạc, bảo rằng có một nhóm phải trả
công gì đó cho ông ấy. Nhưng giờ thì tôi chỉ ước gì mình đã thuê nhóm
nhạc địa phương Motown, dẫu cho họ đã chơi tại hai trong số những tiệc
cưới trước đây của mẹ. Bởi người đang đứng trên sân khấu kia là Dexter, gã
nhạc sĩ mất trí, đĩnh đạc trước micro trong bộ vest đen quá rộng so với thân
hình của mình.

- Nào, hãy làm cho bữa tiệc hôm nay sôi động lên nào.

- Ôi trời ơi! - Tôi thốt lên khi ban nhạc - gồm một người chơi guitar, một
người đánh organ, và ở phía cuối cùng là cậu Ringo tóc đỏ mà tôi đã gặp
ngày hôm qua - làm bừng lên sân khấu bằng bài hát “Get Ready” sôi động.
Họ đều mặc những bộ vest rẻ tiền, Ringo vẫn đeo chiếc cà vạt đính sẵn hôm
qua. Nhưng chẳng mấy chốc, sàn nhảy đã đầy người lắc lư theo điệu nhạc,
mẹ tôi và Don nhảy ngay chính giữa trong tiếng reo hoan nghênh của mọi
người.

Tôi về bàn, đưa đĩa thức ăn cho Jess rồi ngồi thụp xuống ghế của mình.
Lissa - như tôi đã đoán trước - lúc này đang đẫm lệ, chấm nước mắt bằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.