CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 1109

Trong đôi mắt trong veo của Ngô Đồng chợt lóe ý cười, sau đó mặt

mày buông xuống, mắt có thể thấy được cảm xúc suy sụp. A Đoàn nghi
ngờ nhìn hắn, tên này lại muốn giở trò gì đây? Ngô Đồng làm như không
phát hiện ra tầm mắt của A Đoàn, chỉ là trầm thấp thở dài một hơi, rất là
phiền muộn “A Đoàn, ta khát vọng nàng quá lâu…”

âm thanh trầm thấp triền miên làm say lòng người, giống âm thanh của

cơn mưa bên ngoài thấm vào lòng người.

Đột nhiên ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào ánh mắt của A Đoàn.

“Ta là một người đàn ông trưởng thành, đã hưởng qua mùi vị tình yêu,

ta biết cá nước thân mật, ta cũng không phải trẻ con.” Đưa tay gữ lấy bả vai
A Đoàn, hai con mắt đen sâu thẳm như muốn hút A Đoàn vào trong
“Nhưng từ sau khi nàng ra đi, không đúng, bắt đầu từ năm năm đó, ta đã
không biết mùi vị này như thế nào nữa.”

“không lúc nào là ta không khát vọng nàng, ta muốn nàng đến nổi điên

luôn rồi, mỗi ngày ta đều mơ thấy nàng.”

Lúc A Đoàn còn đang đờ đẫn, Ngô Đồng đột nhiên lại cười “May mắn

chúng ta còn có cơ hội sống lại một lần nữa. Nhưng mà A Đoàn ta thật sự
đã nhịn quá lâu rồi, mấy chục năm kia bên cạnh ta chỉ có linh bài của nàng,
kiếp này ta lại chỉ có thể trông coi đứa nhỏ là nàng, nàng quá nhỏ, ta không
thể làm được gì cả…”

Mí tâm nhíu chặt, bộ dáng vô cùng khó chịu.

A Đoàn động đậy môi, cơn tức trên mặt sớm đã biến mất không thấy.

Được rồi, bản thân mình đã gả cho người ta, cũng đã biết sự đời, đương
nhiên biết việc này nghẹn quá lâu không tốt với nam tử. Thái Tử ca ca tính
từ đời trước đã nhịn mấy chụ năm? Như vậy tính ra, giống như, hình như
dáng vẻ bây giờ cũng có thể thông cảm được…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.