CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 1110

Muốn nói cài gì đó, nhưng việc này thật sự rất khó mở lời! Lưỡng lự,

Ngô Đồng cười yếu ớt, giữa hai mày khó nén thất vọng “Ta biết rồi, bắt đầu
từ tối nay ta sẽ ngủ ở phòng khác, nàng đừng tức giận nữa có được không?”

A?

không chờ A Đoàn hoàn hồn, Ngô Đồng đã tự mình đứng dậy, xoay

người muốn đi khỏi?! A Đoàn vội vàng giơ tay kéo tay Ngô Đồng “Thái Tử
ca ca!” Bóng dáng Ngô Đồng dừng lại không quay đầu lại. A Đoàn nhìn
bóng lưng Ngô Đồng, một lúc lâu sau cũng không nói câu nào. Những lời
nói xấu hổ như vậy làm sao mà mở miệng được chứ!

Tâm hoảng ý loạn quét mắt đến bát tổ yến.

“Ta đói rồi, Thái Tử ca ca, chàng bón cho ta ăn được không?”

Động tác của Ngô Đồng không thay đổi, không coay người chỉ nói

nhỏ “A Đoàn, ta thật sự không kìm nén nổi bản thân, để ta gọi Bán Đông
vào hầu hạ nàng.” nói xong lại muốn đi ra ngoài, A Đoàn vội vàng kéo
người lại, trực tiếp nhảy xuống từ trên giường, để chân trần chạy đến trước
mặt Ngô Đồng, nhìn chằm chằm vào trong mắt hắn.

“Ta chỉ muốn chàng bón cho ta!”

Thấy tiểu ngu ngốc mắc câu, Ngô Đồng đang muốn tiếp tục cố gắng,

tầm mắt đảo qua lai nhìn thấy bàn chân nhỏ nhắn trắng nõn của A Đoàn
dẫm trên sàn thuyền lạnh băng, ánh mắt lạnh lùng liền bế ngang người dậy,
sắc mặt không hay đổi “Trời càng ngày càng lạnh nàng còn dám đi chân
trần trên sàn!”

Người khác có lẽ cực kỳ sợ bộ dáng Ngô Đồng lạnh mặt, nhưng A

Đoàn không sợ chút nào! Thậm chí còn vui vẻ đung đưa hai chân, đưa tay
ôm lấy cổ Ngô Đồng, nũng nịu yếu ớt nói “Nếu Thái Tử ca ca đirồi, ta sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.