CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 201

"Không được, bọn họ cũng không thể đi cùng." Ngô Đồng không cần

nghĩ liền phản bác.

"Tại sao chứ?" Lần này A Đoàn cảm thấy thật sự không công bằng.

"Phụ thân và mẫu thân muội đâu có cấm các ca ca cưỡi ngựa, hơn nữa

tam ca còn luyện võ, từ sớm đã biết cưỡi ngựa."

Khoé mắt Ngô Đồng một lần nữa không ngừng co giật, miễn cưỡng nở

nụ cười: "Nhưng lần này ta muốn một mình đi chơi với muội, lần sau sẽ gọi
bọn họ cùng đi có được không?" Chuyện đó tuyệt đối không có khả năng.

Mặt A Đoàn phồng lên như cái bánh bao: "Nhưng mà đã lâu rồi muội

không được gặp các ca ca..." Nghiêng đầu nghiêm túc nhớ lại một chút cuối
cùng giơ một bàn tay lên: "Năm ngày! Đã năm ngày rồi muội không gặp
bọn họ, muội rất muốn gặp các ca ca, để cho bọn họ đi cùng nha, lần sau
chúng ta lại đi một mình."

Trần thị có thể tiến cung bất cứ lúc nào, A Đoàn cũng có thể tuỳ thời

trở về nhà chơi. Ngươi tới ta đi, nhiều nhất là vài ngày lại được gặp nhau.

Đại khái lần này là lần cuối cùng hắn và A Đoàn có thể quang minh

chính đại ở cạnh nhau, qua sinh nhật sẽ để nàng trở về nhà. Về sau lớn lên,
cho dù đã có khẩu dụ của phụ hoàng nhưng vẫn muốn giữ gìn thanh danh
cho nàng nên không thể tuỳ ý làm bậy. Cho nên lần này tuyệt đối sẽ không
thoả hiệp, bất luận kẻ nào cũng không thể xen vào giữa được.

Đưa tay ra kéo A Đoàn vào trong ngực, dùng lời nói ôn nhu chưa từng

có: "Lần này thật sự không được, để lần sau đi có được không?"

Ngô Đồng đối đãi với A Đoàn thật sự là rất tốt, nhưng xưa nay hắn

vốn là người lạnh lùng, cho dù có vui vẻ, cho dù có cười cũng chưa bao giờ
có biểu cảm như vậy, dùng giọng điệu ôn nhu như vậy để nói chuyện đúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.