CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 227

A Đoàn rất muốn biết dù tin tức nhỏ nhất về ngọc bội, nên khi nghe

Trần thị nói như thế liền gật đầu không hề có chút do dự.

“Con cam đoan, tuyệt đối không ầm ĩ.”

Trần thị cũng không dấu diếm A Đoàn, mà là lựa chọn nói thật.

“Con cũng biết, con cháu nhà nhà chúng ta lúc sinh ra đều sẽ có ngọc

bội. Khối ngọc bội màu đỏ đó vốn là của cha con chuẩn bị cho con."

Đôi mắt của A Đoàn đôi mắt lập tức mở thật to, Trần thị cũng không

để nàng sốt ruột, lập tức nói tiếp.

“Nhưng chính con cũng hiểu đó, Thái Tử điện hạ không thích màu đỏ.

Lúc trước, khi cha con tìm được khối ngọc bội này, Thái Tử điện hạ lấy ra
một khối ngọc bội khác, chính là chiếc hiện đang đeo trên cổ của con."

Cho nên, khối ngọc bội kia vốn là của mình?

A Đoàn đưa tay lên nắm ngọc bội của mình, phượng hoàng và hàng

chữ khắc trên đó đã sớm vô cùng quen thuộc, nhắm mắt lại cũng có thể biết
trên đó khắc những gì. Khi nàng còn nhỏ Giang công công mỗi ngày nhắc
mãi, nói đây là do đích thân Thái Tử ca ca tự tay khắc, dù gặp bất cứ
chuyện gì cũng không được lột xuống, lại tuyệt đối không thể đánh rơi.

Nàng rất ngoan ngoãn nghe lời, từ sau khi mang vào rồi cũng chưa

từng lấy ra.

A Đoàn rũ đầu không nói lời nào, Trần thị cho rằng nàng vừa liếc mắt

đã rất thích miếng ngọc bội kia. Màu đỏ đó quá thật rất đẹp, A Đoàn từ nhỏ
đến giờ lại không hề có bất kì vật dụng màu đỏ nào, nên thích cũng là bình
thường. Thanh âm càng thêm mềm mại giải thích: "Nhị tỷ tỷ của con không
có mẹ ruột, người mới đến không phải mẹ ruột con bé, nên chắc chắn
không có khả năng lo lắng chu đáo cho tỷ con."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.