CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 229

Hơn nữa, Nhị tỷ tỷ tuy rằng xinh đẹp, đại khái cũng có thể tưởng

tượng được bộ dáng sau khi trưởng thành của nàng ấy, nhưng tuyệt đối
không phải là nữ nhân trên bức họa. Cả hai đều là mỹ nhân, khí chất lại
khác hẳn hoàn toàn. Nét đẹp của nhị tỷ là rực rỡ, còn nữ tử kia là nhẹ nhàng
thanh tĩnh.

Hai người hoàn toàn không giống nhau.

Càng đến gần lại càng nhìn không rõ, đầu óc trở nên rối như mớ bòng

bong.

A Đoàn vẫn luôn xuất thần, Trần thị vỗ nhẹ nhẹ lên lưng nàng, biểu

tình càng thêm cẩn thận, sợ A Đoàn không vui. Bởi những trẻ con thông
thường đều rất ‘giữ của’ đồ vật của ta, dù ta không cần, người khác cũng
không thể lấy. A Đoàn thong thả ngẩng đầu lên, nhưng trong đôi mắt to tràn
đầy giảo hoạt “Nương không cho con nói với các ca ca, là sợ các ca ca đi
tìm Nhị tỷ tỷ?”

“Nha đầu nghịch ngợm này, uổng công mẹ lo lắng cho con!”

Trần thị trực tiếp vươn ngón trỏ điểm điểm lên đỉnh đầu A Đoàn, dở

khóc dở cười, thì ra là nghĩ như thế. Nên cũng gật đầu “Các ca ca con đều
cực kì thương con, nếu con nói với bọn họ, thì ngọc bội đó chắc chắn nhị tỷ
của con sẽ không giữ được. Con có nói cũng vô dụng, dù sao con cũng
không thể mang.”

A Đoàn gật đầu, các ca ca của nàng rất thương nàng.

Chắp tay sau lưng, dạo bước trước mặt Trần thị như người lớn, trên

mặt đều là vẻ nghịch ngợm. “Nếu mẹ muốn con o nó ra, vây me có gì để
hối lộ con không?” Ba tay nhỏ bé tròn tròn trực tiếp xòe ra trước mặt Trần
thị, không ngừng nháy mắt, một cô bé đáng yêu, lại tinh ranh như những
cậu nhóc trên đường phố!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.