CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 238

“Lần này không tính, chúng ta thi một lần nữa, không chơi tố cáo.”

Mặc dù A Đoàn bị Hứa Tiêu Nhiên ấn ngồi trên ghế không thể đứng

dậy, cũng không thể nhìn thấy, hướng về phía phát ra tiếng nói của Hứa
Triệt Minh trả đũa một cách mỉa mai “Huynh đừng bắt nạt ta còn chưa đọc
sách, là ca ca mà cướp đồ của muội muội đã lâu không về nhà! Huynh mới
nên xấu hổ!”

“Xấu hổ!”

Trần thị cùng bọn nha đầu đang ở trong phòng đều bị lời nói của hai

huynh muội làm cho cười chảy cả nước mắt. Hứa Tiêu Nhiên cho A Đoàn
một ánh mắt dịu dàng, mắt phượng chợt lóe lên lo lắng lén nhìn hai huynh
đệ. Cau mày nhìn A Đoàn hoạt bát quá mức, đuôi mắt đảo qua, Hứa Thanh
Viễn cũng có biểu tỉnh như vậy.

Hai người đưa mắt nhìn nhau, Hứa Thanh Viễn đứng dậy.

Kéo áo Hứa Triệt Minh, vừa lôi hắn ra ngoài vừa nói với A Đoàn

“Muội ngoan ngoãn đem mắt chăm sóc cho tốt, nhị ca dạy dỗ tam ca giúp
muội.”

A Đoàn gật đầu không ngừng, hơn nửa mặt bị tấm khăn đắp lên, chỉ lộ

ra cái cằm nhọn hướng lên cao, chứng minh nàng đang có bao nhiêu rất đắc
ý. Hứa Triệt Minh nhìn thấy như vậy càng tức nhưng không làm gì được.
Giãy giụa muốn đi trở lại dạy dỗ nha đầu nghịch ngợm A Đoàn nhưng nhìn
thấy vẻ mặt nghiêm túc của Hứa Thanh Viễn lại sợ hãi.

Dừng lại, mặc cho Hứa Thanh Viễn kéo ra ngoài.

Ra đến phòng chính cũng không dừng bước, buông áo Hứa Triệt Minh

ra tiếp tục đi ra ngoài, vòng qua hành lang mới dừng lại bên một tán cây
Xuân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.