CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 281

nọ lên. Thân thuyền lay động, A Đoàn ôm chặt cổ Ngô Đồng, mặt chôn vào
hõm cổ.

A Đoàn thế mà sợ nước? Ngô Đồng cúi đầu nhìn thì chỉ có thể thấy

hai mắt tiểu cô nương nhắm chặt cùng hàng lông mi run rẩy. Điều này hoàn
toàn không biết, bởi vì cho tới bây giờ nàng không có xuống nước, đời
trước cũng không gặp phải tình huống như vậy, thì ra còn sợ nước. Vỗ vỗ
lưng A Đoàn, nhu hòa nói "Có ta ở đây sẽ không để muội rơi xuống."

Nghe nói vậy, tuy A Đoàn đã mở mắt ra nhưng vẫn không ngẩng đầu

lên, chỉ là trừng mắt nhìn chỗ thêu mây chìm trên cổ áo Ngô Đồng, vẫn
không kháng cự.

"An Dương dù muốn cũng không có cơ hội đến đây, A Đoàn muội thật

sự không muốn nhìn sao?"

A Đoàn vẫn không nói lời nào, chỉ là chặt chẽ ôm lấy người Ngô

Đồng. Ngô Đồng nghiêng đầu nhìn bên cạnh, đột nhiên dùng sức đem A
Đoàn giơ lên. Cả thân thể A Đoàn đều cứng ngắc lại, nhưng là một tiếng la
cũng không có. Hai mắt trừng tên đầu sỏ gây ra chuyện, gắt gao cắn môi.

Ngô Đồng đáng tiếc nói "Chuồn chuồn bay mất."

Chuồn chuồn? A Đoàn mở lớn hai mắt, khẽ đảo tìm khắp nơi, sau đó

đôi mắt sáng ngời, quả nhiên có một con chuồn chuồn nhỏ mới từ bên trên
hoa sen bay đi, nhịn không được đưa tay về phía trước, đáng tiếc, chưa bắt
được. Miệng trề ra, Ngô Đồng sau lưng lại nói "Bên tay phải muội còn một
con." A Đoàn lập tức nghiêng đầu nhìn, quả nhiên còn một con nữa!

Chuồn chuồn đậu ở trên lá sen, A Đoàn không dám lộn xộn, gắt gao

nhìn chằm chằm, hô hấp dường như còn nhẹ đi mấy phần.

Ngô Đồng chậm rãi đem người thả xuống không dấu vết, A Đoàn

không phát giác, mắt vẫn nhìn chằm chằm vào chuồn chuồn. Sau đó một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.