CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 298

An Dương hôm nay không có mặc kỵ trang, chỉ là bên hông có đeo

một cái roi ngựa nhỏ, xem như thắt lưng. An Dương có nhiều nhất là roi
ngựa, dường như tất cả quần áo đều có một cái roi ngựa để phối cùng. An
Dương nâng mí mắt lên liếc Hứa Tĩnh Ngữ một cái, không vì nàng ta nịnh
nọt mà cao hứng.

Chẳng qua là giọng nói có chút miễn cưỡng "Ừm."

Thanh âm yếu ớt vô lực, rõ ràng là trả lời qua loa.

Hứa Tĩnh Ngữ làm như không biết, nét mặt lại càng nhu hòa, tiếp tục

tiến lên thêm một bước, sóng mắt như nước "Thần nữ cũng thích cưỡi ngựa
lâu rồi, công chúa lớn chút nữa có thể đi thư viện, ở đó có rất nhiều tỷ muội
yêu thích cưỡi ngựa, đến lúc đó đi cưỡi cùng công chúa, nhiều người mới
náo nhiệt."

An Dương bình tĩnh nghiêng đầu nhìn Hứa Tĩnh Ngữ, nhìn không ra

hỉ nộ.

Đột nhiên nở nụ cười, hào khí nói "Đó là đương nhiên, nữ nhân cũng

có thể tự tại, ai nói chỉ có nam nhân mới có thể thoải mái tự tại?"

Hứa Tĩnh Ngữ lập tức phụ họa "Đó là đương nhiên, công chúa thân

phận tôn quý, nam nhân trần tục có thể so sánh với Người sao."

Trong mắt hiện lên sự đắc ý, chỉ là một tiểu nha đầu, cho dù cảnh giác

đến đâu thì chỉ cần hơi tán dương liền tự cắn câu rồi. Đột nhiên cả người
rùng mình, ngẩng đầu lên thì thấy Trần thị đang lạnh lùng nhìn mình. Trong
lòng bỗng nhiên rất kì lạ, vừa sợ hãi lại vừa hưng phấn. Sợ, sợ ta đoạt tỷ
muội tốt của con gái ngươi sao?

Trần thị nhìn thấy trong mắt Hứa Tĩnh Ngữ tràn đầy khiêu khích cũng

không để trong lòng. Nàng ta thích thế nào thì kệ nàng ta đi, dù sao mình
cũng là một mẹ cả có trách nhiệm, nàng ta không biết quý trọng thì cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.