CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 488

lung lay sắp đổ thì bị bà tử khác ở sau lưng cầm tóc bắt nàng ngẩng đầu
lên.

Đổi vài bà tử khác đánh mới dừng lại, một bà tử khom người nói với

An Dương "Công chúa, nàng ta bất tỉnh rồi."

Sao An Dương có thể không biết? Từ đầu đến cuối vẫn luôn chăm chú

nhìn. Gật đầu, sau đó lạnh giọng nói "Giội nước." Có bà tử vội vàng chạy
đi múc nước, một lát sau đã quay trở lại, giội mạnh xuống đỉnh đầu Hứa
Tĩnh Ngữ. Hứa Tĩnh Ngữ rùng mình một cái rồi tỉnh lại, còn có chút ngờ
nghệch không biết chuyện gì xảy ra, sững sờ nhìn An Dương.

An Dương khom người, roi ngựa trong tay nâng cái cằm của Hứa Tĩnh

Ngữ lên. hiện tại cả khuôn mặt nàng ta đều sưng đỏ, khóe miệng đã bị rách,
thoạt nhìn có chút đáng sợ. An Dương lại nở nụ cười "Toàn thân ngươi chỉ
có khuôn mặt miễn cưỡng xem là thanh tú, đã chỉ có một cái ưu điểm này
thì phải tận dụng thật tốt mới được."

Lần này Hứa Tĩnh Ngữ thật sự sợ, gặp phải người ngang ngược như

thế này thì ngôn từ có hay đến mấy cũng không thể thay đổi được điều gì,
nàng sẽ không cho ngươi cơ hội mở miệng! Mở miệng cầu xin tha thứ
"Công chúa điện hạ, thần nữ biết mình sai rồi, thần nữ là đầu óc mê muội
mà nói lung tung, về sau không dám nữa!"

"Cầu công chúa nể mặt Tam muội mà tha cho thần nữ!"

Tóc vẫn bị bà tử đằng sau năm lấy nhưng vẫn cố khom người dập đầu

bồi tội cho An Dương.

không nhắc tới A Đoàn còn đỡ, mới nhắc tới A Đoàn, tức giận trong

mắt An Dương càng nhiều, chống đầu gối đứng dậy, không nhìn đến Hứa
Tĩnh Ngữ đang cầu xin tha thứ, chỉ cười hỏi mọi người xung quanh đang
im lặng "Chỉ có mình khuôn mặt có ích thì tốt nhất nên đưa đến quan kỹ
làm kỹ nữ là được rồi, các ngươi thấy có đúng hay không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.