CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 544

không kém. Bổn phận của ta là ở đây, chiến sự ở bên cương tất nhiên có
tướng lĩnh khác xử lý. Nếu xử lý không tốt, nhất định phải thay người.”

“Ta sẽ không trở về đấy nữa.”

Tuy rằng việc đi biên cương không phải là ý nghĩ nổi lên nhất thời, mà

đã ngiêm túc suy nghĩ qua. A Đoàn cần rời xa mình, mình cũng cần được
cứu rỗi, cần phát tiết, chiến trường là nơi phát tiết tốt nhất không cần nghi
ngờ, thời khắc sống chết là lúc không có nhiều tâm tình suy nghĩ tình cảm
trai gái, đầu óc bị chiếm hết, không cần chịu đựng nỗi khổ tương tư.

Cũng không có thời gian suy nghĩ lung tung, A Đoàn gặp được những

hạng người gì, nàng có khó khăn gì không thể giải quyết, sau khi rời khỏi
mình nàng có thể trôi qua được không. không thể để mình có thời gian nghỉ
ngơi, nhất định lúc nào cũng làm cho mình bận rộn, luôn luôn duy trì trạng
thái bận rộn mới không nghĩ đến nàng.

Cũng sợ mình không kiềm chế được chạy về.

“Mấy năm nay ta cũng nhìn trúng rất nhiều người, tin là nếu không

xảy ra chiến dịch gì đặc biệt lớn, bọn họ đều có thể giải quyết.”

A Đoàn hơi hơi ngửa đầu, mắt to bình tĩnh nhìn Ngô Đồng, bộ dáng

nghiêm túc, giống như học sinh đang lên lớp. Ngô Đồng đưa tay nắm chóp
mũi nhỏ nhắn xnh đẹp của nàng “Hơn nữa không phải Tam ca của nàng đi
biên cương sao? Nếu như ta trở về đấy, nàng nghĩ Tam ca của nàng còn có
cơ hội trở nên nổi bật hơn người sao?”

Tự tin nói như chuyện đương nhiên.

A Đoàn hất đầu đem cái tay đang quấy phá ở trên mũi bỏ ra, không

phục nhăn mũi một cái lại khôngphản bác. Được rồi, dựa vào thành tựu của
hắn bây giờ, Tam ca thật sự không đấu lại hắn. Nhưng vẫn không quên nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.