CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 67

mà còn nói sinh động như thật làm cho người ta liên tưởng đến một con
vẹt.

"Ngươi mới bây lớn, sao có thể biết những chuyện này!"

Ngay cả đại lão gia cũng cảm thấy buồn cười, không nhịn được vừa

cười vừa mắng.

Giang Vạn Lí lắc đầu, rành mạch nói: "nô tài chính là không hiểu, cho

nên lúc bọn họ nói chuyện nô tài cũng chỉ biết nghe vậy thôi, về sau mới
hiểu." Dừng một chút lại tiếp tục mở miệng: "cách đây vài ngày nô tài có
nghe được bọn họ nói chuyện, nói nhị lão gia của phủ Quốc công trong một
ngõ hẻm ở phía Nam kinh thành có nuôi một ngoại thất, nghe nói mua từ
một kỹ viện."

Đại lão gia đang ngồi trên ghế đứng bật dậy: "Cái gì? Hắn dám nuôi

ngoại thất ở bên ngoài? Những người trong cung đều biết hết?" Nói xong
liền nhấc chân muốn đi ra ngoài lôi cổ nhị lão gia về ngay lập tức.

Giang Vạn Lí bước lên một bước ngăn lại, cười cười nhìn đại lão gia

nổi cơn thịnh nộ: "Bản tính lão gia ngài chính trực, đương nhiên khinh
thường không thể khoan dung những chuyện kiểu này, nhưng có bao nhiêu
người có cách nghĩ giống ngài đâu? Tuy rằng luật pháp không cho phép,
nhưng người vụng trộm nuôi ngoại thất vẫn nhiều lắm."

"Những người trong cung biết những chuyện này căn bản không để

trong lòng, chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, sớm đã không còn kinh ngạc."

Bất quá chỉ là một tiểu tử mấy tuổi đầu, đề cập chuyện kiểu này lại

nhẹ nhàng bâng như rất quen thuộc, đối lập với sự phẫn nộ của đại lão gia,
Giang Vạn Lí rõ ràng bình tĩnh hơn nhiều. Bị một đứa trẻ chỉ dẫn vấn đề
này, đại lão gia cũng có chút xấu hổ. Ông đương nhiên biết loại chuyện này
ở những thế gia môn hộ khác kỳ thật đều làm sau lưng, nhưng không thể
phát sinh ở nhà mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.