CHÂN MỆNH HOÀNG HẬU - Trang 711

Lúc này Đại lão gia đang cố gắng kìm nén lửa giận nên đương nhiên

không thấy được hành động của A Đoàn cũng mẫu thân, Trình thị lại chứng
kiến hết. Chớp chớp mắt, khóc càng dữ dội hơn "Đại ca, khôngphải là ta
không muốn ở bên cạnh lão gia, mà là lão gia bị phạt nên mới phải rời đi, ta
đi theo thì có nghĩa lí gì? Tiểu Tứ lại là con ruột của của lão gia, ta chăm
sóc tốt cho hắn thì lão gia còn có người để nối dõi."

"Đại ca huynh xem ta nói có đúng hay không?"

A Đoàn hừ lạnh một tiếng, lạnh nhạt mở miệng "Nhị thẩm cũng biết là

Nhị thúc bị phạt nên mới phải rời đi sao, cả ngày phải làm việc tay chân và
không có người hầu hạ?"

Trình thị vốn muốn kích để A Đoàn nói tiếp, quả nhiên thấy nàng mắc

câu, lại thấy sắc mặt Đại lão gia càng trầm hơn, trong lòng thì cười thầm,
còn ngoài mặt thì kịch liệt khóc "Hài tử còn nhỏ như vậy sao ta có thể nhẫn
tâm mà rời khỏi hắn được! A Đoàn ngươi còn nhỏ, sao ngươi có thể hiểu
được lòng của mộtmẫu thân như ta chứ? Tách ta với Tiểu Tứ ra, thực sự
còn đau hơn bị đao chém vậy!"

A Đoàn bình tĩnh gật đầu "Vậy được thôi, Nhị thẩm đem Tiểu Tứ đi

cùng mình đi."

Trình thị...

Nha đầu kia nói chuyện không giống ngày thường!

không chút nghĩ ngợi phản bác "Làm sao có thể? Tiểu Tứ còn nhỏ như

vậy, sao có thể chịu được chỗ như thế? Chỗ kia người trưởng thành chưa
chắc cũng đã chịu đựng nổi!"

A Đoàn nở nụ cười "Ồ? Người lớn cũng chưa chắc đã chịu được? Vậy

Nhị thẩm còn yên tâm để Nhị thúc đi một mình sao? Ngày hôm qua còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.