CHÂN NGẮN SAO PHẢI XOẮN - Trang 124

Tối hôm đó, quả là một buổi tối ăn no phè phỡn của tôi, thôi thì cũng

coi như bù lại những vất vả cho cuộc đụng độ với thằng bé trống choai lúc
trước. Chỉ có điều, tôi vẫn không cảm thấy hài lòng lắm vì chưa thể ăn hết
mình như bản chất vốn có được. Làm sao bạn có thể ngồi nhai nhồm
nhoàm, gắp lấy gắp để cho vào miệng khi thường xuyên có một ánh mắt
nhìn mình trìu mến được, mà chủ nhân của đôi mắt đó lại rất đẹp trai mới
chết chứ. Tôi đã phải mất gần mười phút ngại ngùng trước khi vào bữa ăn
kéo dài hai tiếng. Tôi đã phải nhỏ nhẹ, nhai từ từ hết mức có thể để bảo vệ
vỏ bọc đoan trang của mình trước Lãng Tử. Đấy cũng là một trong những
biểu hiện của thói háo sắc, dại trai và tham ăn của tôi. Suốt hai tiếng đồng
hồ đó, vỏ bọc đoan trang của tôi cuối cùng cũng được lột bỏ từ từ, từ từ
từng con một ( tôi tính sự đoan trang bằng đơn vị đo là tôm, cua và hàu ) .
Kết quả là một mình tôi chiến đấu ngoan cường với ba con cua to đùng, ba
con tôm cũng to đùng nốt và khoảng năm hay sáu con hàu gì đó, tất nhiên
trong mọi cuộc đấu, tôi luôn là người chiến thắng oanh liệt nhất !! ! .
Không ai có thể bàn cãi về việc đó, tôi chắc hẳn các bạn cũng chẳng ai bàn
cãi gì thêm cho tốn nước bọt đâu nhỉ ?

Trên đường về, Lãng Tử vừa lái xe vừa liếc sang tôi. Còn tôi, mặc dù

đang mùa thu mát mẻ nhưng vẫn không ngừng kêu than vì ngồi trong ô tô
quá nóng. Lãng Tử hạ nhiệt độ điều hòa xuống thấp nhất có thể nhưng vẫn
không thể giải tỏa được cơn nóng trong tôi. Hai má như hai lò than nóng
rực, cảm giác tay chân thừa thãi và đầu óc như đang lơ lửng bốc phét ở đẩu
đâu. Con người ngắn tũn của tôi cứ như đang có sự tranh luận ghê gớm
lắm, nửa thì muốn nhanh nhanh về đến nhà để thoát khỏi cảm giác ngột
ngạt này. Nửa khác thì muốn thời gian đừng trôi, ngừng đọng lại để …làm
gì thì ai cũng biết rồi đấy, kể làm gì rồi lại bị cho là sến. Dường như trong
tôi có hai con người khác nhau, một vui mừng vì có được tình cảm của
người đàn ông trong mộng, một lại không ngừng băn khoăn, hồ nghi về
tính xác thực của thứ tình cảm đó. Cái cảm giác bất an vẫn thường dội vào
tôi một cách thật khó hiểu. Bản thân tôi cũng không thể xác định được thực
sự mình đang muốn gì. Hây dà, thật là phức tạp quá đi, một lần nữa, phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.