CHÂN NGẮN SAO PHẢI XOẮN - Trang 14

thẻ như con thỏ đâu. Nhưng nếu, công ty này có một anh chàng hơi… khá
trai một tí thì may ra tôi mới nghĩ lại. Mà có vẻ như, cái sự may ra đó là 0%
, vì tôi chả nhìn thấy anh nào vừa mắt mình cả. Nói đúng hơn,công ty này
hình như có mỗi sếp là đàn ông, vì tôi còn có thấy mống nào khác nữa đâu.
Mà một người với nhan sắc tầm thường như sếp thì chẳng thể níu chân tôi
lại được. Tôi vừa xúc cơm ăn vừa vẽ lên trong đầu cảnh tượng ông sếp già
của tôi cầm bông hoa hồng năn nỉ xin tôi ở lại. Tôi bật cười sằng sặc, hàng
trăm con mắt trong căng tin của tòa nhà đổ dồn về phía tôi. Tôi vội ngậm
miệng lại, giả vờ ngẩng đầu lên cái ti vi treo trên tường mỉm cười chống
chế “ à, phim này buồn cười quá !” và hàng trăm con mắt ấy lại tiếp tục
nhìn tôi như người từ hành tinh khác . Đến lúc này, tôi mới nhìn lên ti vi, và
chao ôi, cái ti vi chết tiệt này, sao mày lại đang quảng cáo đúng cái giờ
đáng lẽ ra phải chiếu phim hài hả ? . Tôi nghe loáng thoáng có tiếng cười
khúc khích sau lưng mình. Mặc kệ, tưởng họ làm gì hay ho chứ cười tôi thì
có mà cười cả ngày. Tôi sinh ra là để mang lại nụ cười cho cuộc đời này,
ngẫm lại, cả công ty này chẳng ai có tài năng tiềm ẩn, nhan sắc tiềm ẩn và
cả khiếu hài hước tiềm ẩn như tôi đâu.

Tự trấn an mình xong, tôi chúi mũi vào ăn. Phải nói rằng, nhờ vào sự

tư tin vô biên của mình, tôi luôn thoát khỏi những tình huống gay cấn nhất
bằng vẻ mặt rất bình thản ( Nếu không được như thế thì chắc tôi đã chết
hàng vạn lần vì xấu hổ rồi). Cảm giác như xung quanh đã yên ắng trở lại,
tôi ngẩng mặt lên quan sát một lượt, và trời ơi ( lại trời ơi, mặc dù có bao
giờ trời nghe thấu tiếng kêu của tôi đâu), một khuôn mặt quen thuộc đang
ngồi cách tôi hai dãy ghế, tôi dụi mắt để nhìn cho rõ. Trời ơi ( Mẹ khỉ, lại
trời ơi rồi) Lãng Tử của tôi, người trong mộng của tôi đang nhìn tôi chằm
chằm. Tôi, lại thêm một lần nữa đặt tay lên ngực mình để trái tim khỏi lao
ra ngoài. Nhưng, ngay sau đó, tôi đã biết mình quá sai lầm, cái đáng lẽ ra
tôi nên giữ chặt nó là cái mồm mới đúng. Khi tôi chưa kịp định thần thì cái
mồm xinh xắn của tôi đã kịp gào toáng lên “A…a”. Tưởng chừng như cả
căng tin lặng đi trong giây phút đó, hàng trăm đôi mắt lại dồn về phía tôi.
Nhưng lúc đó, tôi chỉ nhìn thấy ánh mắt lấp lánh của Lãng Tử đang nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.