CHÂN NGẮN SAO PHẢI XOẮN - Trang 94

- Bình tĩnh đi, đường đông, đi nhanh mà đâm vào người ta à ?

- Điên à. Anh không biết lạng lách mà tránh hả ?

- Cô điên ấy, tôi là cảnh sát giao thông đấy ! Đi như thế khác gì thằng

ăn cướp, cô không thích thì nhảy xuống đi.

Trời ạ, tức ói máu. Tôi định véo cho hắn một cái thật đau cho nhớ đời.

Nhưng mà, nghĩ lại, dù sao tôi cũng đang đi nhờ xe, nói gì thì nói cứ phải
ngọt ngào tí, có mất gì đâu.

Đúng lúc tôi đang định nói điều gì đó ngọt ngào hơn thì nghe thấy

tiếng hô to “ Cướp, Cướp”. Một chiếc xe máy chở hai thanh niên bợm trợn
lượn qua mũi xe của chúng tôi và lạng lách không ngừng về phía trước.
Hoành Tá Tràng ngay lập tức rồ ga đuổi theo.

- Ôm chặt tôi nhé !

Ôi, cha mẹ ơi, thế là hết đời con rồi. Lúc nãy bảo anh ta đi nhanh thì

không đi, giờ lại rồ lên đuổi cướp. Tôi níu chặt áo anh ta, và không ngừng
hét lớn.

- Dừng lại ! Dừng lại.

Người đi đường nhìn chúng tôi ngưỡng mộ. Họ cứ tưởng tôi đang quát

hai tên cướp, nhưng thực chất tôi đang kêu để Hoành Tá Tràng dừng lại,
thả tôi xuống đã rồi anh thích bắt cướp ở đâu thì cứ tự nhiên mà đi. Trời ơi,
tôi chưa muốn chết, tôi xinh đẹp, tôi tài năng, tôi chân ngắn và tôi không
muốn chết, nhất là phải chết trong tay mấy tên cướp bặm trợn kia. Chết như
thế thì làm sao mà xinh đẹp cho được. Nhưng, tôi gọi khản cả tiếng cũng
chẳng ích gì.

Hoành Tá Tràng vượt lên trước, định chặn đầu xe chúng, nhưng không

kịp, tên cướp giơ chân lên đạp xe chúng tôi. Hoành Tá Tràng loạng choạng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.