CHÀNG CÔNG TƯỚC BÍ ẨN - Trang 230

giàu có nhờ vào sự tử tế và con tim mềm yếu. Và dù cho có phải ép buộc
nàng thì anh cũng không thèm quan tâm. Anh sẽ làm mọi thứ cần thiết,
miễn sao có được Victoria.

Khi phu nhân Lanforshire bước vào phòng khách, anh cắt ngang

những lời bà định nói, “Ta sẽ kết hôn với cô ấy.”

Ngay lập tức mắt bà ánh lên vẻ nhẹ nhõm. “Thật chứ?”

Anh ra hiệu cho bà ngồi xuống, và lập tức giành quyền chủ động.

Anh bắt đầu nói bằng chất giọng trầm thấp, hạ con át chủ bài, “Ta là
Jonathan Nottoway, Công tước Worthingstone.”

Dù thoáng thấy vẻ ngỡ ngàng trên gương mặt bà nhưng mẹ Victoria

vẫn giữ nguyên tư thế, bình tĩnh ứng đáp, “Và điều gì đã đưa ngài đến
Scotland này, thưa ngài công tước?”

“Để thu hồi đất. Nhưng e là thương vụ mới này thật tệ”. Anh nói sơ

qua về những chuyện đã xảy ra mấy tuần qua, cảm khái kết thúc. “Con gái
bà không hề biết tước hiệu của ta. Ta nghĩ tốt nhất cứ giữ bí mật với nàng.
Dù vậy, ta vẫn cần một người vợ, và đây là…”, Jonathan ngừng lại, cố tìm
một từ thích hợp, “…một cơ hội tốt để thay đổi mọi thứ, ta có thể tìm hiểu
một người chỉ xem ta như một người bình thường”.

Gương mặt Phu nhân Lanforshire dịu lại. “Hẳn là ngài đã quá quen

với chuyện được phụ nữ ngưỡng mộ tước hiệu của mình.”

Không đâu, bọn họ chỉ ngưỡng mộ tiền của anh thôi.

“Cứ coi như thế.” Anh đưa mắt nhìn về phía hành lang. “Ta đã kết

bạn với tiểu thư Andrews, và ta tin rằng ta và nàng sẽ tiến triển tốt. Sau khi
kết hôn ta vẫn không muốn nàng biết tước hiệu của mình, ta không muốn
làm nàng hoảng sợ.”

Phu nhận Lanforshire gật đầu, vòng tay trước ngực. “Bản năng của

ngài thật chính xác. Dù rằng chuyện này đúng là một vinh hạnh lớn thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.