CHÀNG CÔNG TƯỚC BÍ ẨN - Trang 244

Bây giờ phần lớn khu đất Tây Bắc Scotland đã thuộc về gã. Gã chẳng

khác gì một quốc vương đang cai trị vương quốc của mình.

Gã lặng lẽ nâng ly tự chúc mừng bản thân.

~*~

"Chị có chắc là chị muốn thế không, Victoria?" Margaret cầm trong

tay đôi găng tay dài màu ngà trong khi Juliette cột sợi dây sau áo. "Chị
thậm chí còn không biết gì về người đàn ông này. Với lại chuyện anh ta ở
lại đây là cực kỳ không phù hợp..."

"Là chị ấy đã cứu mạng anh ta", Amelia cắt ngang. "Thật lãng mạn

làm sao, vậy là anh ấy rơi ngay vào lưới tình, phải không?"

Victoria không biết phải nói gì, nàng chỉ lẳng lặng nhìn Margaret cầu

cứu. Nhưng chính Juliette lại là người lên tiếng.

"Nếu giờ anh ta vẫn chưa yêu chị thì sớm muộn gì anh ta cũng sẽ yêu

chị thôi", cô em gái khẳng định. Juliette vừa mỉm cười ngượng ngùng vừa
xoắn hai tay vào nhau. "Thời điểm này thì không kiếm đâu ra hoa được cả,
nhưng em có ít thạch nam khô, chị có thể cầm tạm đi."

Victoria mỉm cười bất lực, cố không nghĩ về hôn lễ sắp cử hành. Mẹ

nàng không cho phép nàng gặp Jonathan trước khi hôn lễ diễn ra, và có lẽ
giờ thì mấy người hầu của anh từ Luân Đôn cũng đã đến, đưa anh trở về
nhà thay y phục. Nàng hy vọng là anh cũng đã bắt đầu sắp xếp cho mấy
người tá điền đến đó sống, nhưng cho đến giờ nàng vẫn chưa thấy ai rời
khỏi chỗ này.

Nàng vuốt vuốt nếp nhăn trên chiếc áo sa màu xanh của Juliette. Mái

tóc sẫm màu của cô em gái được thắt bím và cuộn tròn trên đầu, phía trên
chỉ cắm một cọng lông đà điểu.

Amelia bước lùi về sau để ngắm chị gái, khuôn mặt lộ rõ vẻ phấn

khích. Mắt lấp lánh, con bé nói thầm, "Em đang mặc áo lót ngực mới, nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.