CHẶNG ĐƯỜNG MƯỜI NGHÌN NGÀY - Trang 145

Đánh ngụy (dù được Mỹ trang bị và huấn luyện) đã có kinh nghiệm,

nhưng với Mỹ thì đây là lần đầu cần được chuẩn bị nghiêm túc nhưng phải
khẩn trương, trước hết cần trả lời câu hỏi: Mỹ ở đâu và chúng sẽ ra theo
hướng nào.

Quán triệt tư tưởng chỉ đạo của cấp trên, xuất phát từ thực tế của đơn vị,

tôi và anh Nguyễn Thế Bôn, tham mưu trưởng sư đoàn lên đường đi chuẩn
bị chiến trường theo phương án hai, các anh Lê Văn Tưởng chính ủy,
Hoàng Thế Thiện phó chính ủy tiếp tục lo phương án tiến công Dầu Tiếng.

Chúng tôi theo đường 13 xuống tận Lai Khê, Bến Cát. Trước khi lên

đường, anh Hai Nghiêm vào trước có kinh nghiệm nhắc chúng tôi cần chú ý
những chi tiết nhỏ nhưng rất quan trọng về cách ứng xử, xưng hô như gọi
thứ thay tên, tô thay bát, vân vân. Tôi và anh Bôn đều cải trang lại, thay
quần áo bà ba may rộng mang từ ngoài Bắc vào bằng quần áo bà ba vải đẹp
mau khô may chẽn do hậu cần Miền cấp. Nhưng khi thực hiện thường hay
quên, gặp trục trặc ngay từ phút đầu đóng vai dân.

Vừa qua khỏi ngã ba Bầu Lồng, gặp bà má tuổi độ sáu mươi, hỏi:

- Con là thứ mấy?

- Thứ nhất ạ. - Tôi trả lời.

Bà má nhìn nhanh hai chúng tôi, nở nụ cười thương cảm:

- Hai ơi! Mày mới ở Bắc vô phải không. - Má đưa mắt nhìn quanh, rồi

hạ giọng. - Đi đường phải chú ý nghe con, kẻ xấu thường lẫn trong dân để
dò tìm “Việt cộng” đấy.

Một bài học nhỏ mà quan trọng, một nhận biết thoáng qua mà thấm sâu

về lòng dân đùm bọc, chở che tiếp thêm sức mạnh, lòng tin khi chúng tôi
đang đi giữa lòng địch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.