CHẶNG ĐƯỜNG MƯỜI NGHÌN NGÀY - Trang 338

Thoạt nghe tưởng như trên không tạo cho dưới làm nhiệm vụ nhưng với

tư cách là phó tư lệnh Miền tôi thấy anh Trà nói đúng. Lực lượng ta có hạn,
lại đang phải dàn trải ở nhiều nơi, vừa hỗ trợ chống phá bình định, vừa sẵn
sàng đánh địch lấn chiếm bảo vệ vùng giải phóng, giữ thế trận “da báo”,
quyết không cho địch phân tuyến, nếu điều cả tiểu đoàn vệ binh đi chiến
đấu, thì quả là điều tối kỵ.

Nghĩ như vậy tôi chủ động gỡ bí. Vì khó khăn chung, lên đó tôi sẽ bàn

với các đơn vị cách khắc phục. Nhưng cách gì chúng tôi vẫn giữ quyết tâm
tổ chức lực lượng tiến công chi khu quân sự Kiến Đức, có thay đổi chỉ là
cách đánh. Vì đây là thời cơ, không biết tận dụng thật uổng! Chỉ đề nghị với
Bộ chỉ huy Miền chỉ đạo các đơn vị hoạt động hỗ trợ khi chúng tôi nổ súng
tiến công Kiến Đức.

Tôi xin phép anh Trà lên đường ngay lúc này để trở lại Bù Bông.

Anh Trà nắm chặt tay tôi hồi lâu:

- Chúc anh Năm lại thành công trong điều kiện khó khăn!

Được tin tôi về, các đồng chí chỉ huy và lãnh đạo đơn vị có mặt ngay

sau đó ít phút để chờ đợi nhiệm vụ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.