CHẶNG ĐƯỜNG MƯỜI NGHÌN NGÀY - Trang 89

Sáng dậy được uống chén trà Thái Nguyên.”

Anh Minh tiếp lời:

- Bây giờ trời đã tối, xin mời các anh làm bát cháo gà để lấy lại sức khỏe

khi đi đường.

Ngay tối hôm đó chúng tôi được cấp phát quần áo bà ba đen thay cho bộ

âu phục thương gia, dép râu thay cho giày da. Và mỗi người còn được trang
bị một xe đạp cải tiến, không phanh, không gác-đờ-bu là phương tiện hành
quân ngày mai.

Hôm sau ăn sáng và được chiêu đãi chè Thái Nguyên xong, chúng tôi

tiếp tục lên đường về hướng trụ sở Trung ương Cục.

Mới qua mười ki-lô-mét chúng tôi đành quay ra cuốc bộ, giã từ xe đạp

vì không quen điều khiển, nếu đi nữa càng xe đập vào mắt cá chân gây đau
thêm.

Lần đầu tiên đi trên đất Đông Nam Bộ, cảnh quan lạ nhiều hơn là quen.

Rừng rậm mà bằng tưởng như vườn rậm ngoài Bắc, khi qua trảng tưởng
như sân vận động bỏ hoang, qua bàu (hồ nhỏ) tưởng như đang ra cửa rừng,
không khí bỗng thoáng mát dễ chịu. Những cây gỗ to, cao, thẳng, tán rộng,
lạ cả về hình thù và tên gọi, như sao, dầu, săng lẻ, dền dền (như xà cừ), gõ
(như gụ), bõ, bằng lăng, cầy. Qua các làng mang tên chữ số như làng Tám,
làng Mười chưa nghe qua bao giờ (sau mới biết đó là nơi ở của đồng bào
miền Bắc vào làm phu cao su cho bọn chủ đồn điền người Pháp, bị chúng
dồn đẩy vào từng khu vực, có đánh số thứ tự để tiện theo dõi, đốc thúc, đàn
áp nếu ai có hành động phản kháng).

Xế chiều chúng tôi tới Trung ương Cục. Tại đây được gặp đông đủ các

anh Nguyễn Chí Thanh, Trần Văn Trà, Phan Văn Đáng, Lê Trọng Tấn, Văn
Phác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.