CHÀNG GIẢNG VIÊN CẦM THÚ CỦA TÔI - Trang 125

“Chẳng thấy gì.” Du Nhiên nói không chút lo lắng.

“Chẳng lẽ cậu không cảm thấy mỗi lần đối đầu với Khuất Vân đều có

kết quả là chịu thua hay sao?” Gái Diệp tiếp tục.

“Có lẽ là… tính tình tớ tương đối dễ chiụ.” Tuy đang ăn kem nhưng vì

bị ép hỏi mà trên trán Du Nhiên vẫn toát ra một tầng mồ hôi.

“Chẳng lẽ cậu không cảm thấy cậu hoàn toàn không biết gì về quá khứ

của anh ta hay sao?” Gái Diệp tung ra thứ thuốc độc nhất, Hạc Đỉnh Hồng.

“Quá khứ của anh ấy, rất trong sáng, rất trong sáng… vô cùng trong

sáng.” Du Nhiên nghĩ nhất định là cây kem trên tay quá lạnh, lạnh đến mức
lưỡi của cô không nếm được mùi vị nữa.

“Thật không? Khó nói đúng không? Cậu đã từng kiểm tra chưa?” Gái

Diệp bắt đầu liếc mắt ra hiệu.

“Tớ và anh ấy, tạm thời còn rất trong sáng, rất trong sáng… vô cùng

trong sáng.” Cuối cùng Du Nhiên cũng ăn xong cây kem, rút cây gỗ từ
trong miệng ra.

“Nghe giọng điệu của cậu giống như thật bất mãn với chuyện tạm thời

trong sáng này.” Gái Diệp đúng là rất hiểu lòng người.

“Đúng vậy.” Du Nhiên rất thành thật.

“Nếu đã vậy, làm thế nào cậu biết quá khứ của anh ta trong sáng?” Gái

Diệp nắm lấy điểm đấy không buông.

“Nhắc cậu một câu.” Du Nhiên nói: “Có một thanh đao rất nhọn, rất lợi

hại đang chọc vào lưng tớ.”

“Đúng là một tên trọng sắc khinh bạn.” Gái Diệp khinh bỉ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.