CHÀNG GIẢNG VIÊN CẦM THÚ CỦA TÔI - Trang 626

phòng bệnh, từ một cầu thang bên cạnh phía bên kia hành lang đi xuống, ra
khỏi bệnh viện.

Du Nhiên vội vàng báo với bố mẹ, nói rõ tình hình với họ, ba người bàn

bạc chia nhau ra tìm.

Mấy chỗ như nhà ở, nhà bạn bè, nhà bạn làm ăn của Cổ Thừa Viễn, chỉ

cần Du Nhiên biết, bọn họ đều đi tìm, nhưng không có thu hoạch gì.

Du Nhiên biết, Khuất Vân vẫn đi theo cô từ nãy đến giờ, nhưng cô

không muốn để ý tới anh.

Thất vọng đi ra khỏi nơi cuối cùng mà cô cho rằng Cổ Thừa Viễn có thể

đến, Du Nhiên giẫm phải một hòn đá, nghiêng đi một chút.

Khuất Vân lập tức tiến lên đỡ lấy cô, nhưng Du Nhiên đẩy mạnh tay anh

ra.

Cô hoàn toàn nổi giận rồi.

Không chỉ giận Khuất Vân mà còn giận chính mình.

Vì sao lại rời khỏi Cổ Thừa Viễn trong lúc thế này, thật là điên rồi.

Du Nhiên cho rằng, cô ngu ngốc đến mức không đáng sống trên đời

nữa.

Ra vẻ thánh mẫu khuyên Cổ Thừa Viễn bỏ qua thù hận, hiến gan cứu

cha, cô tưởng đây là một bộ phim truyền hình cũ rích hay sao?

Mà ngay lúc Cổ Thừa Viễn đang suy yếu nhất lại vẫn không để ý rời

khỏi phòng bệnh của anh ta, còn không để ý tới cảm nhận của anh ta.

Đúng vậy, cô ngu ngốc đến mức ngay cả chính cô cũng phải ghét bỏ bản

thân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.