CHÀNG GIẢNG VIÊN CẦM THÚ CỦA TÔI - Trang 628

“Anh, xin anh nói cho em biết, anh đang ở đâu, em sẽ đến ngay lập

tức!” Du Nhiên nhìn trái nhìn phải trên đường, tóc mái trên trán đung đưa.

“Rất lạnh, giống như khi đó em rời khỏi anh, lạnh như vậy.” Giọng nói

đông cứng của Cổ Thừa Viễn mang theo chút mờ ảo.

Xem ra Cổ Thừa Viễn không chịu nói cho cô biết anh ta đang ở đâu.

Du Nhiên sốt ruột, nhưng cô ép mình phải bình tĩnh lại, cố gắng nghe

những âm thanh xung quanh phía bên kia điện thoại.

Dường như có rất nhiều tiếng cười, nghe như phần lớn là tiếng trẻ con,

còn có tiếng nhạc.

Tiếng nhạc du dương loáng thoáng truyền đến, chạm đến một chỗ nào

đó sâu trong ký ức của Du Nhiên.

Đó là trong công viên trò chơi, tiếng nhạc của vòng quay ngựa gỗ.

Du Nhiên còn nhớ, sinh nhật năm mười tám tuổi đó, Cổ Thừa Viễn đã

đưa cô tới công viên trò chơi nằm ở tận cùng phía Bắc thành phố.

Ngày hôm đó, Du Nhiên đã ngồi vòng quay ngựa gỗ hết lần này đến lần

khác, còn Cổ Thừa Viễn, luôn ở bên cạnh cô.

Tiếng nhạc đó, giống hệt như tiếng nhạc đang truyền qua ống nghe.

Có lẽ Cổ Thừa Viễn đang ở đó.

Du Nhiên dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới công viên đó, sau khi mua

vé, cô chạy thẳng tới vòng quay ngựa gỗ.

Khi vừa đến được khu ghế dựa bên cạnh rào chắn, Du Nhiên nhìn thấy

Cổ Thừa Viễn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.