CHÀNG GIẢNG VIÊN CẦM THÚ CỦA TÔI - Trang 685

gọi là dằn vặt chứ.” Hiệu trưởng truyền dạy kinh nghiệm, giải thích nghi
hoặc.

“Vâng, cháu sẽ cố gắng.” Du Nhiên nắm chặt tay, trên mặt là vẻ kiên

định như “xin Đảng và nhân dân chờ đợi tin tức tốt của tôi”.

“Cố gắng lên, tôi đặt niềm tin vào bạn.” Hiệu trưởng lại trở về gương

mặt tươi cười, cười đến mức suýt chút nữa lòi cả nhân bánh bao ra ngoài.

Đang lúc hai người đang nắm tay nói chuyện vui vẻ, chìm đắm trong

bầu không khí tương tai tốt đẹp của Đảng Cộng Sản, Du Nhiên bỗng nghe
thấy một tiếng “tinh” quen thuộc.

Quái lạ, hôm nay Khuất Vân không đeo kính, sao còn nghe thấy tiếng

động này?

Du Nhiên cho ra hai kết luận.

Thứ nhất là cô nghe nhầm, thứ hai là công lực của Khuất Vân đã lên tới

một trình độ mới.

Ngay sau đó, Du Nhiên bị Khuất Vân túm cổ vào nhà.

Trong phòng khách, Du Nhiên gặp được mẹ của Khuất Vân.

Đẹp là đương nhiên, không cần phải nói rồi, dù sao gien bánh bao của

hiệu trưởng mà có thể sinh ra được nhân vật như Khuất Vân thì gien của
mẹ anh nhất định phải rất hoàn mỹ, rất lớn mạnh mới được.

Hôm nay nhìn thấy, Du Nhiên phát hiện quả nhiên cô không phải thất

vọng.

Mẹ Khuất Vân không chỉ có đẹp, mà còn đẹp đến mức vô cùng khí thế,

có lẽ vì xuất thân từ gia đình quân nhân, từng cử chỉ hành động vừa có vẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.