CHÀNG GIẢNG VIÊN CẦM THÚ CỦA TÔI - Trang 85

“Từ sổ liên lạc tìm được số điện thoại nhà em, sau khi gọi tới, mẹ em

nói cho tôi biết.” Khuất Vân trả lời.

“Anh giới thiệu bản thân thế nào?” Du Nhiên tò mò.

“Ăn ngay nói thật,” Khuất Vân nói.

Du Nhiên bắt đầu vò góc áo, gương mặt nhỏ nhắn ửng hồng: “Sau khi

biết anh là bạn trai em, mẹ em có phản ứng gì?”

“Tôi không nói với bác gái tôi là bạn trai em.” Khuất Vân nói.

“Vậy anh nói thế nào?” Du Nhiên có dự cảm không lành.

“Tôi nói tôi là thầy giáo của em, muốn thông báo việc em bị trượt kỳ thi

cuối kỳ và việc học kỳ sau học lại. Đúng rồi, nhắc em một chuyện, nên ở
đây chơi lâu một chút, chờ bác gái hết giận rồi hãy về… Em đang nghĩ cái
gì vậy?”

“Em đang nghĩ…” Du Nhiên nói: “Sau khi đẩy anh xuống núi nên tạo

hiện trường tự sát thế nào.”

“Quên chuyện đó đi, em không làm được.” Khuất Vân hoàn toàn không

bị uy hiếp.

Du Nhiên phải thừa nhận, điều Khuất Vân nói là sự thật - dù thế nào

cũng phải ăn anh ta trước rồi mới giết.

“Cậu ta là ai, tôi nhớ mấy lần gặp ở trường, cậu ta luôn ở bên cạnh em.”

Câu hỏi của Khuất Vân giống như một cái lưới làm bằng tơ tằm, nhìn có vẻ
rất nhẹ, nhưng sờ vào rất lạnh, trong lúc người ta đang lơ đãng đã thắt chặt.

Du Nhiên thoáng kiễng chân, hai tay nhéo gương mặt vì khung cảnh

màu xanh đằng sau mà trở nên càng mịn màng của Khuất Vân, cười nói:
“Bạn trai, bạn đang ghen.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.