CHÀNG MÙ EM YÊU ANH - Trang 217

Ch

ương 9: Gái ế xem mặt

1

Cô trở về thành phố B tìm một công việc ở đài phát thanh, vùa kiếm tiền

vừa thi cao học. Cơ quan của mẹ cô cũng cho phép bà nghỉ hưu sớm một
năm ở nhà nghỉ ngơi.

Đám tang cũng khá long trọng dưới sự nhiệt tình của lãnh đạo cơ quan

bố, Vô Yên mấy lần khóc ngất đi bên thi hài bố, nhưng mẹ cô luôn rất bình
tĩnh.

Lúc đó, Trình Nhân đã lo lắng nhắc Tang Vô Yên: “Cậu trông nom bác

gái cẩn thận vào”.

Quả nhiên, sau khi hạ huyệt cho bố, hàng ngày mẹ cô đều đến văn phòng

của bố khóa mình trong đó nói chuyện một mình, hoặc ngồi tuyến xe đường
dài đến nơi hai người sống thời cách mạng văn hóa khóc lóc, đến giờ lại
bĩnh tĩnh về nhà nấu cơm cho Vô Yên như bình thường, lại còn có vẻ rất
vui vẻ.

Cô luôn xin được làm ca đêm ở đài phát thanh, ông chủ nhiệm bình

thường hung dữ như ác thần gặp ai cũng thích soi mói, nhưng cô yêu cầu
điều gì cũng đáp ứng. Hàng ngày phải gần một giờ đêm cô mới xong việc,
sau khi về nhà, tiếp tục bật đèn ôn thi cao học, thức đến khi trời lờ mờ sáng
mới đi ngủ.

Có đồng nghiệp hỏi: “Sao cậu lại thích làm ca đêm như vậy?”.
Tang Vô Yên cười: “Ban ngày ở nhà c việc”.
Ban ngày, Tang Vô Yên luôn theo sau không rời mẹ nửa bước, trước khi

mẹ về nhà lại vội vàng chạy về trước, làm ra vẻ vừa mua thức ăn hoặc vừa
về đến nhà. Cô lại nài nỉ xin lãnh đạo trường bố cô dạy giữ lại văn phòng
của bố cho mẹ.

Hai người cứ sống như thế một năm. Nếu không có Trình Nhân ở bên,

Tang Vô Yên cảm thấy mình sẽ phát điên trước.

Cô thi đỗ cao học trường của bố cô như mong muốn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.