CHÀNG MÙ EM YÊU ANH - Trang 185

“Tủ lạnh không có tiếng động, điều hòa cũng ngừng chạy rồi. Chỉ cần là

một người bình thường đều có thể đoán ra”.

“Anh dám bảo em không bình thường?”.

“Trên đời này làm gì có ma” .

“Nhưng nhiều người tin là có liền biến thành có thật”. Cô đổi danh ngôn.

“Xem mấy loại sách và phim ảnh đó ít thôi”.

“Tại sao em không được xem?”. Cô vặn hỏi.

“Em nhát gan. Chúng ta nên nói chuyện gì khác để đánh lạc hướng chú ý

của em, trong môn tâm lí học của các em gọi là gì ấy nhỉ? Di tình?”.

“Xem ra anh không trở thành bác sĩ tâm lí giỏi được rồi, trước khi trị liệu

anh không nên nói với em">

“Tại sao em lại từ bỏ chuyên ngành của mình?”.

“Chỉ là tốt nghiệp đại học thôi, những thứ học được còn lâu mới làm

nghiên cứu tâm lí được”. Tang Vô Yên không muốn tiếp tục đề tài này,
đúng lúc cô chạm vào cuốn sách anh để bên cạnh: “Anh vẫn đang đọc hồi kí
danh nhân của anh đấy à? Mấy giờ rồi?”. Lần trước vì cuốn sách này chút
nữa làm cô tức điên.

Tô Niệm Cầm mở nắp đồng hồ sờ mặt đồng hồ: “Chín giờ mười một

phút”.

“Anh thực sự rất qúy cái đồng hồ này”. Tang Vô Yên luôn cảm thấy vậy,

cô lại nói: “Món quà lần trước em tặng thế nào?”.

“Được lắm. Thật hiếm có, em cũng có lúc kiên nhẫn như vậy”.

“Cuối cùng anh cũng phát hiện ra ưu điểm của em rồi”. Tang Vô Yên đắc

ý nói, hoàn toàn quên mất sợ hãi.

“Em còn rất nhiều ưu điểm”. Tô Niệm Cầm cảm thấy di tình đại pháp

của mình đã hoàn toàn có hiệu lực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.