CHÀNG MÙ EM YÊU ANH - Trang 263

cô Tang? Có phải chúng ta…” Ý của Tiểu Tần là hỏi cho cô ấy xuống

đâu.

“Cùng đi.”
“Vâng”, Tiểu Tần không còn câu hỏi nào nữa.
“Tiệc gì? Em không đi”. Tang Vô Yên hoàn hồn lại, nhưng sắc hồng trên

mặt vẫn chưa phai.

“Chẳng lẽ em muốn quay lại tiếp tục với tên đó? Em đừng mơ!”. Tô

Niệm cầm nheo mắt lại.

“Tô Niệm Cầm, chúng ta có thể bình tĩnh nói chuyện được không”.
“Là em cứ thích đối đầu với anh”. Tô Niệm Cầm sửa lại.
Điện thoại của Tang Vô Yên rung liên tục, xem ra Ngô Vu thực sự lo

lắng.

“Ít nhất em cũng phải nói với Ngô Vu một tiếng chứ”.
“Phải rồi, anh ta tên là Ngô Vu. Tại sao em lúc nào cũng dây dưa với

mấy tên họ Ngô vậy?”. Còn vẻ mặt thì đang nói tuyệt được.

Tang Vô Yên không còn gì để nói, đến chuyện này mà anh cũng giận,

bao nhiêu năm như vậy tại sao anh không chín chắn thêm chút nào vậy.

Bên ngoài xe cộ nườm nượp.
Tô Niệm Cầm đột nhiên nói: “Trả đồ cho anh”.
“Gì cơ?”
“Đồng hồ của anh”. Tô Niệm Cầm bổ sung thêm: “Hôm đó em lấy trộm

trong phòng anh”.

Nói rồi kéo tay Tang Vô Yên, không chút dịu dàng đeo chiếc đồng hồ

trong túi áo mình vào tay cô.

“Em không trộm, hơn nữa chiếc đó là em mua”. Tang Vô Yên vừa giải

thích vừa ngoan ngoãn lấy chiếc đồng hồ trong túi xách ra trả anh.

“Vậy em đến là muốn đòi lại nó sao?”
“Không phải thế, chỉ là em nghe Ngô Vu nói chiếc đồng hồ của anh rất

đắt tiền

“Lần sau mà anh còn nghe thấy tên anh ta phát ra từ miệng em, anh sẽ

diệt anh ta.” Tô Niệm Cầm nói.

5

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.