CHÀNG MÙ EM YÊU ANH - Trang 273

“Ngô Vu mà mẹ thường nhắc đấỵ ạ”.

“Đó là một thằng bé được đấy”.

“Mẹ…Tang Vô Yên vừa nói chuyện với mẹ vừa thắp hương cho

bố.

“Tâm nguyện lớn nhất của mẹ bây giờ là con sớm có nơi có chốn.

Sau chuyện của bố con, bây giờ chuyện gì mẹ cũng nhìn thoáng ra rồi,

chỉ cần biết trân trọng con, có thể nuôi con thì thế nào cũng được”.

“Mẹ, mẹ là người phụ nữ có sự nghiệp đàng hoàng, còn nói cái gì

mà nuôi với chả không nuôi, có phải con không kiếm được tiền đâu”.

Tang Vô Yên cười.

“Tất nhiên cơ thể còn phải khỏe mạnh nữa”.

Có phải đ anh ấy làm lao động khổ sai đâu, Tang Vô Yên nghĩ,

đang định nói vậy thì nghe thấy mẹ thì thầm: “Nếu không một người đi

rồi, người còn lại cô đơn lắm”.

Trên đường về mẹ lại nói: “Cái cậu Tiểu Ngô này khá thật con ạ,

tướng mạo đường hoàng, tuy gia cảnh ở quê không tốt, nhưng con cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.