CHÀNG MÙ EM YÊU ANH - Trang 324

“Vừa xong việc”. Anh có vẻ hơi mệt mỏi.
“Thật không?”.
Tô Niệm Cầm hình như đã hơi hiểu ra, anh ngừng tìm chìa khóa, quay

đầu lại hỏi: “Nếu không thì là gì?”.

Tang Vô Yên nhún vai, không trả lời.
“Tại sao không gọi được điện thoại?”.
“Chắc là do tín hiệu không tốt”.
“Anh ở cùng ai?”.
“Tiểu Tần”. Tô Niệm Cầm thật thà khai báo.
“Em hơi hâm mộ cô ấy đấy”. Tang Vô Yên hơi ghen.
“Anh còn hâm mộ Trình Nhân kia”.
Tô Niệm Cầm kéo cô vào nhà, tay anh chạm vào bàn tay lạnh như băng

của cô.

“Em xem em làm gì với mình nàỵ? Trời lạnh thế này mà không biết

xuống lầu tìm hàng ăn nào ngồi. Cố tình giày vò bản thân đúng không?”.
Nói rồi anh để tay cô vào tay mình xoa xoa cho ấm rồi chạm vào má cô.

“Em cố tình đấy. Để anh cảm thấy tội lỗi”. Thể chất Tang Vô Yên vốn

hơi nóng, mùa đông người lúc nào cũng ấm sực, nhưng bây giờ mặt cô cũng
lạnh cóng.

“Anh có làm gì xấu đâu, sao phải thấy tội lỗi chứ”. Miệng Tô Niệm Cầm

thì nói vậy nhưng trong lòng thì thấy rất thương cô: “Sao không gọi cho anh
trước?”.

“Muốn gây bất ngờ cho anh mà”.
“Hôm nay lại là ngày gì à?”. Tô Niệm Cầm cố nghĩ.
“Đêm giáng sinh đó.”
“Haizz... ngày lễ vỡ vẩn này cũng đáng để em lạnh cóng như vậy sao?”.
Tang Vô Yên không để ý đến lời anh nói, cô đưa tay vào áo khoác của

anh, ôm lấy eo anh: “Tô Niệm Cầm, anh có biết có những lúc như thế này
anh thực sự rất đáng ghét không. Chẳng lãng mạn chút nào, lại còn cứng
nhắc nữa, không thể hiểu nổi sao hồi đó em lại thích anh”. Cô vùi mặt vào
ngực anh, giọng nói hơi nghèn nghẹn.

“Vậy sao? Sao anh cảm thấy có người cam tâm tình nguyện nhỉ” .
“Còn lâu”. Tang Vô Yên đập trán vào ngực anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.