CHÀNG MÙ EM YÊU ANH - Trang 348

Sau khi gọi điện về hỏi ý kiến mẹ, Tang Vô Yên đột nhiên nói với Tô

Niệm Cầm: “Hình như em nên đến nhà anh một chuyến”.

“Em nói thật lòng chứ?”.
“Tất nhiên rồi.”
Dù trả lời dứt khoát như vậy nhưng trên đường đi Tang Vô Yên vẫn cảm

thấy căng thẳng.

“Gặp chị của Tiểu Lộ em nên gọi là gì?” Câu hỏi này nếu không được

giải quyết cô sẽ thấy không yên lòng.

“Cô Dư, Dư Vi Lan, bác Tô, bà Tô, chị Tiểu Lộ... tùy em chọn”.
“Anh gọi thế nào?”.
“Dư Vi Lan”.
“…”
Một lát sau, Tang Vô Yên lại hỏi: “Tính bố anh thế nào, có đáng sợ

không?”. Nghe nói những người như vậy đều rất cổ quái, hơn nữa còn sinh
ra một người con như vậy nữa.

“Sao thế được, bây giờ ông già rồi nên hiền lắm, dễ tính như anh vậy

đó”.

“…”

8

Chiều tối mùa hạ mặt trời mãi không chịu xuống núi, hai người ăn cơm

xong, Tang Vô Yên lười không muốn ra ngoài đi dạo.

Thế là Tô Niệm Cầm cùng cô ở nhà xem đĩa.

Họ không xem phim tình cảm lãng mạn, không ngờ Tang Vô Yên cũng

xem say mê, Tô Niệm Cầm thấy rất lạ. Đầu cô tựa vào hõm vai anh, vừa
lười biếng uống nước hoa quả vừa miêu tả tình tiết cho anh nghe">

“Nash một mình tới Princeton”.

“Ôi trời! Bạn cùng phòng William của anh ta có cô cháu gái đáng yêu

quá”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.