CHÀNG MÙ EM YÊU ANH - Trang 346

tròn mười năm cậu ấy không nói với tôi được một lời tử tế.”

Đây đúng là phong cách giận dữ kiểu Tô Niệm Cầm, Tang Vô Yên nghĩ.
“Nhưng sau đó mọi thứ thay đổi. Cô biết không? Vô Yên, đó là vì cô. Cô

đã làm cậu ấy thay đổi.”

“Tôi chẳng làm gì cả.”
“Không, cô làm cậu ấy yêu cô, điều đó quan trọng nhất. Sauk hi thực

lòng yêu cô, đôi mắt cậu ấy mới trở nên ngời sáng. Tình yêu giữa hai người
khiến cậu ấy hiểu rằng, tình cảm cậu ấy dành cho tôi chẳng qua chỉ là tình
cảm dành cho mẹ sau khi mẹ đẻ cậu ấy mất, chỉ vậy mà thôi.”

“Cám ơn cô “. Tang Vô Yên hơi xấu hổ nói.
“Có gì đâu mà cảm ơn, Vô Yên, đây chỉ là một người mẹ đang thay con

trai mình thuyết phục người mà nó yêu có thể yên lòng lấy nó thôi”.

Tang Vô Yên bật cười.
“Niệm Cầm đang làm gì vậy?”.
“Anh ấy đang ngủ”.
“Ừ, tôi đang lấy làm lạ chúng ta nói chuyện lâu như vậy sao cậu ta

không đến ngăn lại. Cậu ta bảo vệ cô hơi quá”.

“Thực ra anh ấy suốt ngày chê tôi.”
“Gì cơ?”
“Chê tôi vứt đồ lung tung, không biết nấu ăn, lại còn hát sai nhạc”.
“Haizz... là tôi dạy con không tốt. Vô Yên à, tôi sẽ uốn nắn lại định kiến

của cậu ta”. Dư Vi Lan khẽ cười: “Cậu ta bay chuyến ngày mai à?”.

“Vâng. Chuyến chín giờ sáng mai.”
“Tôi có thể đi tiễn không?”. Dư Vi Lan
“Tất nhiên là có thể!”.
Ở sân bay, cô mới chính thức gặp Dư Vi Lan lần đầu tiên. Đó là một

người phụ nữ xinh đẹp có gương mặt khá giống Dư Tiểu Lộ, nhưng dịu
dàng và thanh nhã hơn. Tuy gương mặt rất trẻ nhưng vì thân phận nên ăn
mặc rất già dặn và kín đáo.

Tang Vô Yên vẫn không biết nên xưng hô với cô ấy như thế nào.
Khi sắp đi, Tô Niệm Cầm quay đầu lại nói: “Quy định cũ, mỗi tối ngoan

ngoãn ở nhà đợi điện thoại của anh”.

“Anh phiền quá”. Tang Vô Yên bĩu môi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.