CHÀNG MÙ EM YÊU ANH - Trang 8

Trình Nhân im lặng theo, một lát sau mới khẽ hỏi: “Sao thế?”.

Tang Vô Yên đáp: “Cậu nghe bài này đi”.

Trên loa đang phát bài hát. “Anh đang lạc đường giữa thảo nguyên, gió

thổi rạp những ngọn cỏ, có người đã từng hát bầu trời như mái lều

Yurt

(

*)

...”. Những chữ cuối cùng được hát nhỏ đi như một lời thì thầm,

mềm mại đến độ thấm sâu vào trái tim.

Cả buổi tối, trong đầu Tang Vô Yên cứ vang lên bài hát đó. Chương trình

‘Bài hát yêu thích’ thứ tư hàng tuần của đài phát thanh trường vốn do cô
phụ trách nên cô mới có chút nhạy cảm nghề nghiệp.

(*) Kiểu lều truyền thống của ngưòi Mông cổ.

“Đây là bài gì nhỉ? Hay thế”.

“Chắc là mới ra”.

“Muốn biết quá”. Tang Vô Yên than th

Cậu gọi điện hỏi Hứa Tây là biết ngay chứ sao”. Trình Nhân đưa ra ý

kiến thứ nhất.

“Đánh chết tớ cũng không gọi”.

“Lên mạng tra thử xem, chắc là tìm được thôi”. Trình Nhân đưa ra ý kiến

thứ hai.

“Không biết tên thì tra thế nào được?”. Tang Vô Yên nổi tiếng dốt IT.

“Ừm...”. Hai người bốn mắt nhìn nhau: “Tớ cũng chả biết”. Trình Nhân

cũng không khá hơn là mấy.

Xem ra con gái đúng là không thể dựa dẫm vào con gái được.

Tang Vô Yên và cô bạn thân Trình Nhân chuyển ra ngoài thuê nhà chung

từ đầu năm học này. Cả hai đều là sinh viên năm cuối, trường không quản

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.