CHÀNG NGỐC - Trang 636

Ông tướng đứng như trời trồng ở đó mà nhìn quanh với nỗi sững sờ. Lời

nói thẳng như búa bổ của gã con trai đã giáng lên ông một đòn quá nặng
cho đến nỗi phút đầu ông không sao kiếm ra được lời đối đáp lại. Rốt cuộc,
lúc Ippolit phá lên cười trước câu nói của Gania và la lớn: “Đó, đó, ông
nghe chưa? Chính con trai ruột rà của ông đã bảo chẳng có ai tên là đại úy
Eropegov hết”, - thì ông già mới ấp úng được đôi lời rời rạc:

– Capiton Eropegov, chứ không phải… là đại úy… Capiton… trung tá

hồi hưu… Eropegov… Capiton.

[138]

– Mà cũng chẳng có Capiton nào hết nữa! - Gania la lớn, gã đã quá đà

rồi.

– Sao?.. Tại sao lại chẳng có chứ? - Ông tướng lắp bắp, mặt ông đỏ nhừ.
– Thôi đủ rồi! - Ptisyn và Varia buột miệng, cố ngăn họ lại.
– Im mồm đi, Gania! - Kolia lại gào lên.
Nhưng những lời can thiệp đó hình như đã làm ông tướng quẫn trí hẳn.
– Sao lại chẳng có? Tại sao lại không có được chứ? - Ông tướng hét như

hăm dọa con trai.

– Thì tại không có chứ sao. Tại vì tên đó chẳng hề có trên đời. Và hắn

cũng chẳng thể nào có mặt trên đời được chứ sao. Thôi, ông hãy để tôi yên
đi, tôi bảo ông rồi đó.

– Trời ơi, thế mà hắn lại là con tôi… con trai ruột của tôi, đứa con mà

tôi… Chúa ôi! Eropegov, Erosca Eropegov mà lại không hề có thật, còn
trời đất nào nữa!

– Nữa kìa! - Ippolit chêm vào. - Lúc đầu thì у tên là Capitosca bây giờ

lại hóa ra Erosca!

– Vâng thưa ông, là Capitosca! Capitosca chứ chẳng phải là Erosca!

Capiton, Capiton Alexeevitr, tôi muốn nói Capiton trung tá hồi hưu đã lấy
Maria, Maria Petrovna… Sư… à… Su… Sutugova, một bạn hiền và là
chiến hữu, từ dạo chúng tôi còn là sinh viên sĩ quan với nhau. Tôi đã đổ
máu ra vì ông ấy… đã lấy thân che cho ông ấy… thế mà ông ấy vẫn chết.
Không có ai là Capitosca Eropegov cơ đấy! Không tồn tại cơ đấy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.