CHÀNG NGỐC - Trang 200

làm đắc ý biết bao với những lời khuyên nhủ bảo ban của chính mình, còn
tờ giấy bạc kia thì đã nằm gọn trong túi tôi. Ba rúp ấy thì ngay tối hôm đó
tôi đã nướng hết vào rượu ở một tiệm ăn. Tôi bước vào và gọi một chai
Château Lafitte. Trước đấy tôi chưa bao giờ đi uống “rượu xếch” như vậy;
tôi muốn tiêu hết tiền đi cho gọn. Lúc bấy giờ cũng như mãi về sau, tôi
chẳng thấy lương tâm cắn rứt gì cho lắm. Chuyện này thì chắc là tôi không
tái phạm nữa đâu, tin hay không tùy các vị, tôi không quan tâm. Thưa quý
vị, chuyện đến đây là hết.

– Có điều đây chưa phải là hành động xấu xa nhất của ông, tất nhiên là

như thế, - Daria Alekseevna nói với vẻ ghê tởm.

– Đó là một hiện tượng tâm lý, không phải là một hành động, - Afanasi

Ivanovits nhận xét.

– Thế còn đứa hầu gái thì sao? - Nastasia Filippovna hỏi với vẻ kinh

tởm ra mặt.

– Nó bị đuổi ngay trong ngày hôm sau, tất nhiên rồi. Nhà ấy nghiêm

lắm.

– Và ông cũng mặc kệ à?
– Hay thật! Chẳng lẽ còn vác mặt đi mà tự thú chắc? - Ferdysenko cười

hềnh hệch nhưng cũng hơi hoảng khi thấy câu chuyện của mình làm cho
nhiều người tỏ ra rất khó chịu.

– Thật là quá bẩn thỉu! - Nastasia Filippovna kêu lên.
– Ái dà! Các người muốn được người ta kể cho nghe về cái hành động

xấu xa bỉ ổi nhất của người ta nhưng lại đòi hỏi ánh ngọc ngà lấp lánh!
Những hành động xấu xa nhất bao giờ cũng nhơ nhớp cả, điều này bây giờ
chúng ta sẽ được nghe từ miệng Ivan Pet’rovits; thiếu gì kẻ vẫn ngời ngời
tỏa sáng ở cái vỏ bên ngoài, lại còn ra cái điều đạo cao đức trọng vì có cỗ
xe riêng. Mà thiếu gì người có ngựa xe riêng… Bằng những mánh riêng…

Tóm lại, Ferdysenko đã mất hết bình tĩnh và đã nổi khùng tới mức không

còn biết trời đất là gì nữa, mặt méo xệch. Kỳ quặc đấy nhưng rất có thể là
gã đã đồ rằng câu chuyện của mình sẽ đem lại một kết quả hoàn toàn khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.