CHÀNG NGỐC - Trang 266

Thằng kia cứ việc mong ngóng từng giờ từng phút, còn nàng thì tếch lên

Petersburg, lao thẳng đến chỗ tôi: “Lukian ơi, ông cứu tôi với, xin ông che
chở cho tôi mà cũng đừng nói với hoàng thân…”. Nàng còn sợ ngài hơn cả
thằng kia nữa đấy, hoàng thân ạ, mà cái này thì anh minh lắm! - Lebedev
vừa nói vừa gõ ngón tay lên trán với vẻ láu lỉnh.

– Thế mà bây giờ ông lại móc nối họ với nhau à?
– Bẩm hoàng thân đại nhân, làm sao tôi có thể… ngăn cấm được người

ta?

– Thôi được rồi, tôi sẽ tìm hiểu lấy mọi chuyện. Chỉ xin ông cho biết là

nàng hiện đang ở đâu? Ở chỗ ông ấy phải không?

– Ồ không! Không có chuyện ấy đâu! Nàng vẫn một mình. Nàng vẫn tự

xưng là người tự do và hoàng thân có biết không, “rắn” lắm cơ, cứ nhất
mực: “tôi phải hoàn toàn tự do!”. Nàng vẫn ở với bà chị vợ của tôi ở
Petersburg như tôi đã kể với ngài trong thư rồi đấy.

– Và vẫn đang ở đấy?
– Ở đấy hoặc ở Pavlovsk vào những ngày đẹp trời trong ngôi dã thự của

Daria Alekseevna. Nàng vẫn bảo mình là người hoàn toàn tự do, ngay ngày
hôm qua còn khoe mẽ rất nhiều về cuộc sống tự do của mình với Nikolai
Ardalionovits đấy. Điềm gở đấy ạ!

Và Lebedev cười toe toét.
– Kolia có hay đến chỗ nàng không?
– Cái thằng phổi bò, cơ mà cũng đố ai hiểu được nó, nhưng chính nó

cũng chẳng giấu ai được điều gì.

– Ông đến chỗ nàng đã lâu chưa?
– Hôm nào tôi chả đến.
– Hôm qua cũng đến?
– Khô-ông, bốn hôm về trước ạ.
– Rất tiếc là ông đã có hơi quá chén, Lebedev ạ. Chứ không tôi đã có thể

hỏi chuyện ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.