CHÀNG NGỐC - Trang 304

Một khát vọng da diết, không sao cưỡng nổi, gần như một sự cám dỗ đã

bất chợt làm tê liệt ý chí của chàng. Chàng rời ghế đứng lên, ra khỏi khu
vườn và đi thẳng về phía khu thành nội. Mới đây, trên đường bờ sông,
chàng đã hỏi được đường sang khu thành nội bên kia sông Neva nhưng
chàng vẫn chưa đi. Và dù sao hôm nay cũng chẳng việc gì phải đi, chàng
biết rõ rồi. Địa chỉ thì chàng đã có từ lâu, chàng có thể dễ dàng tìm thấy
nhà bà chị vợ của Lebedev nhưng chàng đã biết gần như chắc chắn rằng
chàng sẽ không gặp được nàng ở nhà. “Hẳn là nàng đã đi Pavlovsk rồi, chứ
không thì Kolia đã để giấy lại ở khách sạn “Cái cân” như giao ước đấy”. Vì
vậy, nếu chàng đi bây giờ thì cố nhiên là không gặp được nàng. Nhưng một
nỗi hiếu kỳ khác, thấm đượm buồn đau, lại quyến rũ chàng. Một ý đồ mới
mẻ chợt hiện ra trong trí…

Nhưng đối với chàng, được chủ động ra đi và biết là mình đi đâu thì như

thế đã là quá đủ vì chỉ một phút sau chàng hầu như chỉ còn biết đi, không
để ý gì đến đường sá nữa. Đối với chàng, việc nghĩ tiếp về cái “ý đồ bột
phát của mình” lập tức trở thành một chuyện đáng ghét kinh khủng và hầu
như không làm nổi. Với một vẻ chăm chú căng thẳng đến là nhức nhối,
chàng trố mắt ra nhìn tất cả những gì hiện ra trước mắt, nhìn bầu trời, nhìn
sông Neva. Chàng cất tiếng hỏi han một em bé gặp trên đường. Hẳn là
chứng động kinh của chàng cũng đang tiến triển. Dông tố có cơ đang kéo
đến thật, dù là chậm chạp. Tiếng sấm rền rĩ từ xa đã bắt đầu vọng tới. Trời
oi bức tệ…

Không hiểu sao lúc này chàng cứ nhớ tới thằng cháu của Lebedev mà

chàng vừa gặp sáng nay như thỉnh thoảng người ta vẫn nhớ tới một điệu
nhạc quá nhàm chán. Điều kỳ lạ là chàng cứ nhớ tới nó dưới diện mạo cái
tên giết người mà chính Lebedev đã nhắc tới khi giới thiệu thằng cháu với
chàng. Vâng, về tên giết người đó thì chàng đã đọc thấy từ rất lâu rồi. Từ
ngày về nước, chàng đã đọc và nghe thấy nhiều chuyện như thế; chàng
chăm chú theo dõi tất. Thậm chí ban nãy chàng còn rất chú ý đến những
tình tiết trong câu chuyện của gã hầu phòng về chính cái vụ sát hại gia đình
Jemarin ấy. Chàng nhớ là gã hầu phòng đã đồng ý với nhận định của chàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.