CHÀNG NGỐC - Trang 396

Trời đất đã tạo ra một sinh linh duy nhất được cả thế gian công nhận là
hoàn hảo… Sau khi được trời đất trưng ra trước mắt bàn dân thiên hạ, sinh
linh ấy đã buộc phải hô lên những lời quái đản gây nên cảnh núi xương
sông máu thê thảm nhường bao! Ồ, tôi được chết thế này là hay lắm chứ!
Không thì tôi cũng đã phun ra điều dối trá khủng khiếp nào thôi, trời xui
đất khiến mà!. Tôi chưa làm hư hỏng ai đâu… Tôi đã muốn sống vì hạnh
phúc của mọi người, vì sự phát hiện và quảng bá chân lý… Qua khung cửa
sổ, tôi đã chú mục vào bức tường nhà Meierov và định bụng chỉ nói trong
mười lăm phút và sẽ thuyết phục được tất cả, tất cả mọi người, nhưng đây
chính là lần duy nhất trong đời, tôi đã tìm thấy sự đồng cảm… với phu
nhân, nếu như không phải là với mọi người! Và rút cuộc thì sao? Chẳng có
gì hết! Rút cuộc là các vị vẫn khinh tôi! Tóm lại tôi là một đứa vô tích sự,
một thằng ngu, đã đến lúc phải cút đi cho rảnh! Và tôi là kẻ không có khả
năng để lại một kỷ niệm nào! Không một tiếng vang, một dấu tích, một
công trình nào cả. Cũng không quảng bá được một niềm tin nào hết! Xin
các vị đừng cười một đứa ngu xuẩn nữa! Các vị hãy quên đi! Hãy quên hết
đi cho… quên giúp đi cho, đừng tàn nhẫn thế! Các vị có biết không, nếu
không mắc phải cái bệnh ho lao này thì hẳn là tôi đã tự tử rồi…

Hình như cậu ta còn muốn nói nhiều nhưng bỗng ngừng lời, gieo mình

xuống ghế bành, đưa hai tay bưng mặt và khóc òa lên như một đứa trẻ con.

– Chao ôi, biết làm gì với nó được bây giờ? - Lizaveta Prokofievna kêu

lên và đâm bỏ đến bên cậu ta, nâng đầu cậu ta lên mà ghì chặt vào ngực
mình. Cậu ta khóc nức lên. - Nào nào! Thôi, không khóc nữa, nín đi nào,
con là một cậu bé ngoan, Chúa sẽ tha thứ cho con vì con còn dại dột mà.
Nào, thôi, can đảm lên đi… Không rồi lại xấu hổ đấy…

– Tôi có một đứa em trai và mấy đứa em gái ở nhà, - Ippolit vừa cố rướn

cổ lên vừa nói, - một lũ nhóc khốn khổ, ngây thơ… Bà ấy sẽ làm chúng hư
hỏng mất! Phu nhân là một nữ thánh, phu nhân… cũng lại là một đứa trẻ, -
phu nhân hãy cứu lấy chúng! Phu nhân hãy lôi chúng ra khỏi tay… người
đàn bà ấy… xấu hổ nhục nhã… Ôi, xin phu nhân hãy cứu giúp chúng, hãy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.