CHÀNG NGỐC - Trang 430

cảm xúc tốt đẹp của phu nhân, làm sao mà lại phải xấu hổ? Phu nhân chỉ tự
mình làm khổ mình thôi.

– Từ giờ đến chết tôi sẽ không bao giờ mời ông đến chơi đâu! Tên ông

rồi tôi cũng sẽ quên! Mà cũng đã quên rồi đấy!

Người bỗng bỏ chàng hoàng thân lại đấy mà chạy vụt ra ngoài.
– Không đợi đến phu nhân tôi cũng đã bị cấm cửa rồi đấy chứ! - chàng

hoàng thân hét với theo thu nhân.

– Cái gi-ì? Ai cấm ông?
Phu nhân quay ngoắt lại như người bị kim châm. Chàng hoàng thân

lưỡng lự không muốn trả lời ngay nhưng đã cầm chắc là sẽ không nén nổi.

– Ai cấm ông nào? - Lizaveta Prokofievna hét toáng lên.
– Aglaia Ivanovna cấm đấy…
– Bao giờ? No-o-ói!!!
– Sáng nay cô ấy vừa đánh động cho tôi biết là từ nay đừng tính chuyện

đến đằng nhà nữa.

Lizaveta Prokofievna đứng thừ ra như kẻ mất hồn nhưng vẫn tỉnh:
– Nó đã gửi thư hay gửi giấy? Nó đã nhờ ai đến gặp ông? Lại cái thằng

ôn con ấy phải không? Nhắn mồm à? - Người bỗng lại hét lên.

– Tôi đã nhận được một mảnh giấy, - chàng hoàng thân nói.
– Đâu? Đưa đây? Nhanh lên!
Chàng hoàng thân lưỡng lự đến gần một phút, nhưng rồi cũng rút trong

túi áo gi-lê ra một mảnh giấy nhàu nát có mấy hàng chữ như sau:

“Hoàng thân Lev Nikolaevits! Nếu như sau tất cả những chuyện linh tinh

như thế mà ngài vẫn còn có ý định làm tôi phải ngạc nhiên bằng cách đến
chơi nhà thì xin ngài hãy tin rằng ngài sẽ không thấy có tôi trong số những
người hân hoan đón tiếp. Aglaia Epantsina”.

Lizaveta Prokofievna ngẫm nghĩ khá lâu rồi bỗng đâm bổ đến bên chàng

hoàng thân để túm lấy tay chàng mà lôi đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.