CHÀNG NGỐC - Trang 431

– Ngay bây giờ! Đi nào! Ngay bây giờ, ngay tức khắc! - Người kêu lên

trong một cơn phấn khích lạ lùng, nôn nóng không chịu được.

– Nhưng chả phải phu nhân đã bắt tôi…
– Làm sao? Người đâu mà ngờ nghệch! Không đáng mặt đàn ông nữa!

Thế đấy, bây giờ tôi sẽ nhìn thấy hết, bằng chính mắt tôi…

– Phu nhân để cho tôi lấy mũ đã nào…
– Đây, cái mũ khỉ gió của ông đây, đi thôi! Chết thật, kiểu dáng cũng gà

mờ, không biết thế nào là được mắt!… Chết thật thôi, đây chắc là nó… sau
những chuyện vừa rồi… nó cáu lên thôi, - Lizaveta Prokofievna vừa lẩm
bẩm vừa lôi chàng hoàng thân đi, tay cứ giữ rịt lấy tay chàng, - chả là tôi
cũng vừa mới bênh ông, cứ bô bô lên mãi về cái chuyện chẳng qua ông là
một thằng ngu nên mới không thèm lai vãng… chả thế thì nó đã không đi
viết mấy cái câu nhảm nhí như thế! Những lời xằng bậy! Ai đời một cô gái
con nhà có giáo dục hẳn hỏi, thông minh, rõ ràng là thông minh, lại có thể
đi làm những việc như thế chứ! - Hừm, - người tiếp tục lẩm bẩm, - tất nhiên
là chính tôi cũng đã quá bực mình khi thấy ông không đến, có điều là nó
không tính được là không thể viết cho một thằng ngốc như thế được vì hắn
sẽ hiểu theo nghĩa đen như mọi người vừa thấy đấy. Ông nghe lỏm cái gì
nào? - Người quát lên khi chợt nhận ra là mình đã buột miệng nói ra đủ thứ.
- Nó đang cần một thằng hề như ông, đã lâu rồi không thấy mà, đấy bảo
làm sao mà nó phải có nhời với ông như thế! Còn tôi thì lại thấy mừng,
mừng quá thật, giờ đây nó đã biết cách vờn ông như mèo vờn chuột! Đáng
đời ông lắm. Còn nó thì khỏi phải nói rồi, nó chơi được lắm!…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.